Sau khi Đoàn Hủ Nghiên rời đi, trong phòng làm việc chỉ còn lại Mạc Tiểu Vũ và Kiều Hành Tín.
Mặc dù hai người đã quen nhau từ lâu, nhưng trước giờ bọn họ chưa từng ở chung với nhau như bây giờ.
Nếu là những người khác, họ có thể cảm thấy xấu hổ, nhưng đối với Mạc Tiểu Vũ và Kiều Hành Tín mà nói...!là lúng túng thay vì xấu hổ.
Mạc Tiểu Vũ sau khi Đoàn Hủ Nghiên đi, chỉ nhìn Kiều Hành Tín một cái, sau đó xoay người đi về phía sô pha, cầm lấy máy tính tiếp tục chơi game.
Kiều Hành Tín tiện tay đặt áo khoác sang một bên, nói với Mạc Tiểu Vũ đang ngồi trên sô pha: "Mạc Tiểu Ngư ~ đừng chơi một mình! Chơi chung với anh Hành Tín đi ~ cậu đang chơi trò gì vậy? "
Mạc Tiểu Vũ khi nghe được ba chữ Mạc Tiểu Ngư này thật sự không muốn nói chuyện với anh, cũng không ngẩng đầu lên, nhỏ giọng sửa lại, "Tiểu Vũ không phải Tiểu Ngư.
"
"Là Tiểu Ngư"
"Không phải!"
"Được rồi được rồi, cậu nói không phải thì là không phải." Kiều Hành Tín nói xong ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn trò chơi trên máy tính bảng, nhướng mày nói: "Tiểu Ngư, Anh Hành Tín chơi cái này siêu giỏi luôn đó~! "
Nghe thấy lời này, Mạc Tiểu Vũ quay đầu nhìn anh, đôi mắt hạnh nhân tròn trịa tràn đầy sự nghi ngờ.
Kiều Hành Tín đối diện với tầm mắt nghi ngờ của Mạc Tiểu Vũ thì liền muốn thể hiện, vừa xắn ống tay áo vừa nói: "Nào! Hãy nhìn tôi phá vỡ kỉ lục của cậu đi.
"
Bên kia, Đoàn Hủ Nghiên đang lái xe về nhà, hắn vừa nhìn thấy cửa khu dân cư, điện thoại di động liền vang lên.
Đoàn Hủ Nghiên nghe điện thoại, là bác bảo vệ của khu dân cư, bởi vì xe của công ty giao hoa muốn vào đầu tiên phải xác nhận thông tin liên quan tới người nhận hàng, sau khi xác nhận xong mới được vào.
Sau khi Đoàn Hủ Nghiên và bảo vệ nói chuyện điện thoại xong, xe cũng đã chạy đến ngoài cửa khu dân cư, người bảo vệ nhận ra chiếc xe của Đoàn Hủ Nghiên, sau khi liền cho người vào.
Xe của Đoàn Hủ Nghiên chạy trước xe giao hàng để dẫn đường, không bao lâu sau liền đến bên ngoài biệt thự, trước tiên hắn lái xe về gara, sau đó từ cửa chính biệt thự đi ra.
Hai nhân viên công ty giao hoa đang mở khoang xe tải ra, sau khi khoang xe tải được mở ra, mùi hoa nồng nặc liền tỏa ra.
Trong khoang xe rộng rãi, hoa hồng đỏ kiều diễm trải đầy trong đó, từng mảng lớn cánh hoa màu đỏ có hiệu quả tác động đến thị giác cực kỳ mãnh liệt, sẽ làm cho người ta nhịn không được sẽ phát ra một tiếng oa.
Hai nhân viên cửa khoang xe tải ra không hẹn mà cùng oa một tiếng.
"Mặc dù lúc đóng cửa khoang xe lại đã bị sốc 1 lần, nhưng khi mở ra nhìn thấy 1 lần nữa vẫn cảm thấy có chút sốc."
"Mặc dù tôi là nam, nhưng tôi thừa nhận chuyện này thật sự rất lãng mạn, nếu có người dùng nhiều hoa hồng như vậy cầu hôn tôi, đừng nói đời này, kiếp sau tôi đều đồng ý gả cho anh ấy."
Hai người nhỏ giọng nói chuyện, âm thầm nhìn Đoàn Hủ Nghiên đang đi về phía họ, người đàn ông này bộ dạng bên ngoài xuất chúng như thế đã làm cho bọn họ đặc biệt tò mò, không biết đối phương là ai mà lại làm cho người đàn ông này này hao tổn tâm tư mua nhiều hoa hồng tươi như vậy để chuẩn bị cầu hôn chứ?
Đoàn Hủ Nghiên cũng không biết hai nhân viên này đang suy nghĩ cái gì, biểu cảm trên mặt hắn không thay đổi, trong lòng lại có chút khẩn trương không biết từ đâu ra.
Sau khi mở cửa biệt thự, anh bước nhanh đến cửa khoang xe tải xác nhận trạng thái hoa hồng bên trong, thấy mỗi một đóa hoa hồng bên trong đều hoàn hảo không có dấu vết bị đè lên, trái tim đang căng thẳng mới thoáng thả lỏng một chút.
"Đoàn tiên sinh, anh yên tâm, lúc đến chúng tôi đã làm biện pháp bảo hộ, sẽ không đè lên bông hồng."
Đoàn Hủ Nghiên gật gật đầu, "Được, phiền các cậu rồi, những bông hồng này phiền hai cậu chuyển lên lầu hai giúp tôi.
"
"Được, không có vấn đề gì."
Sau khi đeo găng tay, hai nhân viên bắt đầu mang hoa hồng vào nhà.
Đoàn Hủ Nghiên ở lầu hai, bắt đầu từ phòng ngủ của hắn và Mạc Tiểu Vũ, hắn bắt đầu rải hoa hồng từ đó đến hành lang tầng 1, sau khi rải xong, hắn lấy ra một dây đèn đã mua mấy ngày trước, từ hành lang treo ngược lên lầu 2.
Cuối cùng trở lại phòng ngủ của hắn và Mạc Tiểu Vũ, lấy dây đèn xếp lên giường hình trái tim, lại đem một cái hộp quà màu đỏ, buộc nơ xinh đẹp đặt ở trên đó.
Làm xong tất cả, Đoàn Hủ Nghiên đứng trong phòng ngủ được bao quanh bởi hoa hồng mới thở phào nhẹ nhõm.
Toàn bộ quá trình trang trí hoa hồng mất gần hai tiếng, bầu trời ngoài cửa sổ đã hoàn toàn tối đen.
Đoàn Hủ Nghiên giơ tay lau mồ hôi trên trán, tìm điện thoại di động gửi wechat cho Kiều Hành Tín.
—— gần xong rồi, tôi đi tắm rửa trước, mười phút sau cậu hãy mang Tiểu Vũ tới.
――ok~
- Em ấy đã ăn gì chưa?
- Ăn rồi, tôi mua cho cậu ấy gà rán KFC.
――......?
- Ý gì đây, là cậu ấy tự chọn, tôi tôn trọng vợ cậu.
Đoàn Hủ Nghiên bất đắc dĩ trả lời ok, tiện tay đặt điện thoại sang một bên, vội vàng tắm rửa thay quần áo trước khi Kiều Hành Tín dẫn Mạc Tiểu Vũ trở về.
Vì chuẩn bị cho buổi cầu hôn hôm nay, Đoàn Hủ Nghiên cố ý thay bộ âu phục mới, sau đó tắt tất cả đèn trong biệt thự, ở hành lang lầu 1 chờ Mạc Tiểu Vũ về.
Đoàn Hủ Nghiên đứng trong bóng tối của hành lang, trong tay cầm công tắc của đèn, trong hai mươi lăm phút ngắn ngủi nhưng đối với hắn lại dài dằng dặc, hắn trầm mặc nhớ lại về quá trình gặp gỡ, quen biết, yêu thương của hắn và Mạc Tiểu Vũ, trái tim chợt siết lại, có chút đau đớn.
Từng ngày, từng phút, từng giây ở bên Mạc Tiểu Vũ hắn đều quý trọng, hắn muốn vĩnh viễn nhớ kỹ những khoảnh khắc ấy, hắn đem người này đặt ở nơi m3m mại nhất trong lòng, thật cẩn thận che chở, nhưng cho dù như vậy hắn vẫn cảm thấy không đủ.
Hắn muốn đem tất cả những điều tốt đẹp trên đời này tặng cho cậu, hắn muốn tất cả mọi người trên thế giới này đều biết hắn yêu cậu, hắn muốn hắn có thể vĩnh viễn ở bên cạnh cậu, hắn muốn cậu là người xinh đẹp nhất trên đời này, hắn yêu cậu, cho dù chết đi tình yêu đó vẫn không thể mất đi.
Bên ngoài biệt thự, Kiều Hành Tín tranh thủ thời gian đưa Mạc Tiểu Vũ về.
Mạc Tiểu Vũ ngồi ở ghế lái phụ, tò mò quay đầu nhìn căn nhà tối đen, cau mày nói với Kiều Hành Tín: "Nghiên Nghiên không ở nhà, nhà tối.
"
"Hủ Nghiên có ở nhà, cậu chỉ cần đi vào là có thể nhìn thấy cậu ấy."
Mạc Tiểu Vũ bán tín bán nghi nhìn anh.
Kiều Hành Tín không có cách nào giải thích được, đành phải xuống xe trước, vòng qua đầu xe đi tới cửa ghế lái phụ giúp Mạc Tiểu Vũ mở cửa, "Tiểu Vũ, mau vào nhà đi, Hủ Nghiên đang chờ cậu.
"
Kiều Hành Tín nói một câu có thể khiến Mạc Tiểu Vũ ngoan ngoãn xuống xe.
Hủ Nghiên đang chờ cậu, Mạc Tiểu Vũ đối với năm chữ này không có sức phản kháng, ngay cả balo cũng quên lấy, xuống xe liền đi về phía biệt thự, bởi vì Đoàn Hủ Nghiên đang chờ cậu.
Kiều Hành Tín đứng yên tại chỗ nhìn bóng lưng Mạc Tiểu Vũ, lại nhìn biệt thự tối đen kia, bỗng nhiên cúi đầu nở nụ cười, chuyện kế tiếp tuy rằng anh không thể nhìn thấy, nhưng từ đáy lòng cảm thấy vui cho Đoàn Hủ Nghiên, cảm thấy may mắn vì hắn đã yêu Mạc Tiểu Vũ.
HAI TÂM HỒN MỀM YẾU NHẤT GẶP NHAU RỒI YÊU NHAU NGỌT NGÀO LÀ ĐIỀU KHIẾN NGƯỜI TA CẢM THẤY