Ngày thứ năm sau thi hội.
Ngoài điện Đại Minh, đang chuẩn bị một trận cưỡi ngựa đánh bóng*
(*cưỡi ngựa đánh bóng: như môn polo thời nay)
Dưới điện có treo hai cờ nhật nguyệt ở hai hướng đông tây khác nhau đón gió bay phất phới.
Hàng ngũ nhạc công đánh trống xếp thành hai hàng ngang ngay ngắn dưới điện, mỗi một bên đặt năm mặt trống, tổng cộng có hai mươi chiếc trống.
Hai hướng đông- tây trong sân là hai cầu môn được làm bằng cột gỗ Kim Long khảm, cao chừng hơn trượng, trước cửa có người đứng gác để phân biệt, bên trong có hai thị vệ cầm trong tay cờ đỏ nhỏ đứng làm trọng tài.
Hai bên đội, một đội hoàng y(áo vàng) , một đội tử y(áo tím), đều cầm gậy ngồi trên ngựa, phân thành hai bên lẳng lặng chờ.
Hơn trăm quan lại đã ngồi đông đủ hai bên cạnh sân, mà phía sau bức rèm trong đại điện, hoàng thượng, hoàng hậu cùng các phi tần khác cũng đã ngồi vào chỗ của mình, duy chỉ có chỗ bên phải hoàng đế là còn đang để trống, tất cả mọi người đều đang chờ nàng.
Rốt cục, Trường Ninh công chúa cũng từ bên cạnh điện đi tới, khí chất nhẹ nhàng, xinh đẹp hoa mĩ. Mặc trường bào thêu hoa văn tinh xảo, một bên áo lụa thuận thế rơi xuống, trong suốt.
Trên khuôn mặt thanh lệ, vầng trán ung dung thong thả, khóe môi hơi mím, vô cùng cao quý.
Vẻ mặt lạnh nhạt như băng, uể oải như không quan tâm thế sự.
Hoàng thượng nhìn thấy âm thầm thở dài, lòng nói "thôi, Nguyên Tử Độ xem chừng cũng không có hy vọng".
Nguyên lai, trong đội Tử Y có Nguyên Tử Độ - là ứng cử viên cho Phò Mã của Trường Ninh công chúa, là trưởng tử của thái úy đương triều, hai mươi sáu tuổi, giữ chức nhị phẩm phó tướng.
Nguyên Tử Độ không những có vóc người thon dài, giỏi về cưỡi ngựa bắn cung, oai hùng phi thường, hơn nữa lại vô cùng tuấn tú, ai ai nhìn thấy hắn cũng không khỏi tấm tắc.
Nhìn tới tướng mạo cùng xuất thân, hoàng thượng đã sớm chọn trúng Nguyên Tử Độ, nhưng bởi vì Nguyên Tử Độ chưa có công trạng gì nên mới chưa từng nhắc đến trước mặt Trường Ninh, mãi đến tận khi rèn luyện năm năm ngoài biên quan trở về, mới tỉ mỉ an bài trận thi đấu này, mượn cớ đem Nguyên Tử Độ chính thức giới thiệu cho Trường Ninh.
Trường Ninh lập tức ngồi vào chỗ của mình, hoàng thượng liền hạ lệnh trận cưỡi ngựa đánh bóng chính thức bắt đầu, thoáng chốc tiếng trống cổ vũ vang lên, hai bên lập tức ồn nào áo nhiệt.
Đội Hoàng y khai cuộc, thi đấu bắt đầu.
Nữ quyến trong cung hào hứng vén rèm xem trận thi đấu, chỉ có Trường Ninh nhàn nhã ngồi, cũng không kích động như mọi người. Nàng luôn giữ một vẻ mặt lạnh lùng không quan tâm đến thế sự, phi tần cùng mọi người nhìn đã quen nên cũng không trách.
Đội trưởng đội Hoàng Y là đương kim thái tử dẫn đầu đội hoàng tử , đội trưởng đội Tử Y là Nguyên Tử Độ dẫn đầu đội võ tướng, thành viên đội toàn bộ đều xuất thân là Quan Tây thế tộc.
Quan Tây thế tộc từ khi Đại Tề khai quốc đã nắm giữ binh quyền Đại Tề, ngày hôm nay cũng muốn để cho hoàng tộc Đại Tề biết Quan Tây thế tộc không phải dễ bị bắt nạt, muốn cướp lại binh quyền của bọn họ cũng không phải dễ dàng, các hoàng tử thì đã sớm không cam lòng bị Quan Tây thế tộc coi là nam tử mỏng manh yếu đuối như hoa cỏ, lần này một lòng phải cho con em Quan Tây thế tộc bị hạ uy quyền.
Vì lẽ đó, mặc dù là hoàng thượng an bài kết thân thi đấu cho công chúa, nhưng hai bên đều là quyết tâm bừng bừng, nhất định muốn cho đối phương đẹp mặt.
Lúc này chỉ thấy kỹ thuật đánh bóng của thái tử thành thạo, sau khi khai cuộc cùng các bị hoàng tử phối hợp nhịp nhàng tấn công đội Tử Y, lợi thế dẫn trước không nhỏ, vững vàng nhận được đường truyền từ Tam hoàng tử, thong dong đẩy đánh, hậu vệ đối phương không kịp phản ứng, bóng vào cầu môn.
Hai bên quan lại lập tức reo hò khen hay, nhạc công cỗ vũ lại càng thêm hăng hái, hai mươi mặt trống lớn đồng thời vang lên.
Sau lần đó, thế tiến công của đội hoàng tử không hề suy giảm. Trận đấu lấy ba điểm phân thắng bại, đội hoàng tử chỉ cần đánh vào một cầu liền có thể hoàn toàn thắng lợi. Thái tử khá là đắc ý, khoát tay ra hiệu đội viên nhanh chóng bắt đầu cuộc tranh tài này, các hoàng tử được cổ vũ, càng lấy làm cao hứng mà truy kích.
Cũng không biết chiến lược của đội Tử Y là tiền lễ hậu binh, chỉ là tạm thời các hoàng tử các hoàng tử một hồi mà thôi.
Thái Tử lần thứ hai tấn công, lúc cúi đầu dẫn gậy chuẩn bị đánh bóng, chớp mắt chợt có một nhánh nước sơn bắn ra trước mắt xuyên qua gậy cầu của hắn, chợt có một kia lửa lóe lên trong nháy mắt, quả cầu đã bị gậy của người kia đánh xa, hướng tới cầu môn của đội Hoàng Y mà bay đến.
Thái tử ngẩng đầu, nhìn kẻ phá đám một cái
Người kia thân mặc áo tím, một tay nắm gậy cầu. ngồi trên yên ngựa mày kiếm mắt sao, oai hùng rạng rỡ, thấy thái tử lạnh lùng nhìn cũng không lấy làm sợ sệt, chỉ thoáng hạ thấp người tỏ vẻ áy náy.
Người này chính là trưởng tử Nguyên Tử Độ của đương triều thái uy Nguyên Hân.
Thái tử chưa kịp suy nghĩ nhiều, chuẩn bị tiếp ứng đường chuyền của các hoàng tử, vừa mới chuẩn bị đã bị mất cầu cho đội Tử Y, Nguyên Tử Đô thúc ngựa chạy đến trước sân, đội Tử Y lúc này ngầm hiểu ý đem cầu hướng hắn mà chuyền đến, Nguyên Tử Đô nghiêng người nắm gậy chỉ nghe "Đùng" một tiếng, quả