Ta nghĩ mọi người đều đoán rằng Nhược Ca sẽ hướng Đại Minh mà đi. Nhưng xin thưa, ba người họ đang trên ngựa hướng thẳng Đông Ngụy mà đến.
'Công tử, chúng ta đang đi đâu?'
'Đông ngụy'
'Để làm gì a?'. Lạc Hy rất tò mò mà hỏi. Lạc Hy cứ nghĩ rằng Thái tử sẽ đến Đại Minh, mình cũng có cơ hội gặp lại Tuyết nhi. Vậy mà lại đổi hướng. Không lẽ Thái tử không mong nhớ Trưởng Công chúa sao?
'Ta biết tỉ đang nghĩ gì. Nhưng ta có việc quan trọng hơn phải làm'
Nhược Ca lại thúc ngựa chạy nhanh, cỏ cây hai bên đường lùi lại với tốc độ chóng mặt. Lạc Hy biết Thái tử làm việc đều có tính toán, nàng rất tin tưởng người trước mặt.
****
Nhược Ca đã đến cửa thành Đông Ngụy. Nơi đây dân số không gọi là đông, ngoài đường thấy toàn nữ nhân, người già và trẻ nhỏ. Cuộc sống tương đối khó khăn. Nhìn cũng biết, nam nhân trai tráng đều bị bắt đi tòng quân. Vừa rồi không phải vừa chiếm được mấy thành của Đại Minh sao.
Dân không no ấm lại còn hiếu chiến, lương thực lấy đâu ra?
Ba người dắt ngựa đi vào thành, Nhược Ca cẩn thận quan sát nơi đây. Con dân đói khổ như thế này, hoàng tộc Thác Bạt có biết?
'Tiểu Nô, hỏi đường đến hoàng cung Thác Bạt'
'Dạ. Tiểu Nô lập tức đi ngay'.
Chỉ mất nữa ngày cưỡi ngựa, từ cổng thành có thể đến cửa cấm cung hoàng tộc Thác Bạt. Nơi đây là Thảo Nguyên, đất đai rộng lớn nhưng vẫn còn rất thô sơ. Mọi thứ đều không lộng lẫy như Hoàng tộc Đại Minh và Đại Đường.
'Xin hỏi vị đại ca này, ta chính là bạn hữu của Cửu công chúa Thác Bạt Nhạc An. Huynh có thể giúp ta chuyển vật này đến nàng?'
Binh linh canh gác là một tráng sĩ trẻ, trông hắn cao lớn, gương mặt không có phần hung ác như Nhược Ca tưởng tượng. Hắn nhìn thấy vật Nhược Ca đưa tới, liền cuối đầu hành lễ .' Thì ra là Đường công tử, phiền Công tử theo tiểu nhân một chuyến'.
Vì sao lại vậy? Chính là Cửu công chúa đã dặn bọn họ, nếu có một Nam nhân anh tuấn mang tín vật của nàng đến, lập tức dẫn huynh ấy đến gặp nàng.
Thế là họ đã đợi được người này, người huynh đệ trước mắt đã thông báo cho thuộc hạ lập tức đi bẩm báo với Cửu công chúa. còn hắn dẫn đường đưa ba vị khách đến Cung Nhạc An.
Hoàng Cung Thác Bạt đơn giản, cũng tương đối bình dị. Không có gì đặc sắc, nữ tử nơi đây rất cá tính, không e thẹn như những cung nữ ở Đại Đường hay Đại Minh.
'Nô tài tham kiến Cửu công chúa'. Vị huynh đệ dẫn đường hành lễ.
Nhược Ca nhìn thấy trước mắt là một nữ tử tươi trẻ, rất hoạt bát. Thật khác xa Thác Bạt Nhạc lúc mặc nam trang nha. Nữ tử thảo nguyên, đúng là một làn gió mát.
Thác Bạt Nhạc An lệnh cho thị nữ mang Tiểu Nô và Lạc Hy đến phòng khách nghỉ ngơi. Riêng mình lại dẫn Nhược Ca đi dạo, vừa đi vừa trò chuyện.
'Cuối cùng huynh cũng đến tìm ta'
'Ân. Ta muốn tìm Thác Bạt Tự, chỉ còn cách tìm cô trước'
'Một chút ý tứ tìm ta cũng không có?'. Thác Bạt Nhạc An tỏ ra vẻ thất vọng hỏi.
'Ân. Ta muốn trả lại cho công chúa vật này'. Nhược Ca đưa ra miếng ngọc mà Thác Bạt Nhạc An đã gửi trong bức thư cho Nhược Ca trước lúc nàng rời khỏi Đại Minh.
'Thái tử không hiểu ý tứ của ta?' . Thác Bạt Nhạc An lạnh mặt hỏi.
'Ân. Ta là người đã có thê tử. Thứ cho ta không thể đáp lại tình cảm của công chúa'. Nhược Ca rất thẳng thắn mà từ chối, nói dối không ngượng miệng. Cái gì mà có thê tử, chẳng phải mấy năm nay vẫn lẻ bóng một mình sao?
' Phò mã và Trưởng Công chúa Đại Minh không phải đã tan vỡ cách đây hai năm sao? Ta một lòng chờ Thái tử đến. Thái tử một lòng si tình với nàng ta'
Nhược Ca cười bất cần. 'Ta đến đây không phải để giải thích chuyện của ta và Trường Ngưng. Ta là mang thân