Lục Man: “…” Mọi người trong bộ phận tài vụ: “!!!” Ai nói người mới tới này là bánh bao mềm chứ?
Mềm mại là có thể bắt nạt được sao?
Giản Ninh vừa dứt lời, đừng nói là Lục Man, ngay cả Lý Kiến Đức đứng ở bên cạnh cũng cảm thấy có chút không nhịn được, dù sao Lục Mạn cũng là dân kỳ cựu của bộ phận tài vụ, hơn nữa còn là một tay ông ta đề bạt đi lên, nói một cách khác, đánh vào mặt Lục Man thì chẳng phải là đánh vào mặt ông ta rồi sao?
“Giản Ninh!”
- Lý Kiến Đức trách mắng một tiếng: “Cô mới đến đây được bao lâu?
Cô biết được cái gì chứ!”
“Trưởng bộ phận Lý, ông và tổ trưởng Lục kia, bị phạt mỗi người một nghìn, ông không có ý kiến gì chứ?”
- Kha Dĩ Danh căn bản không quan tâm đến việc Lý Kiến Đức đang nổi giận, lạnh lùng chen vào nói.
Lý Kiến Đức khẽ giật mình, vội vàng lên tiếng: “Không, không có ý kiến.
”
Nói xong, Lý Kiến Đức mặt dày kéo Kha Dĩ Danh vào phòng làm việc của mình, vừa cười hề hề, vừa bưng nước dâng trà.
Lý Kiến Đức ở Phó thị nhiều năm như vậy, có thể đạt được vị trí trưởng bộ phận tài vụ, đương nhiên là có năng lực của riêng mình, sở trường giỏi nhất của ông ta là có mắt nhìn, mặc dù trong toàn bộ quá trình vừa rồi Kha Dĩ Danh không có thiên vị Giản Ninh một câu nào, thế nhưng rõ ràng, hắn chính là đang giúp đỡ Giản Ninh.
Một người đường đường là trợ lý của chủ tịch lại đi giúp một đứa thực tập viên nhỏ không có danh tiếng này sao?
Nói không có vấn đề gì hết, đánh chết ông ta cũng không tin!
Kha Dĩ Danh cũng không phải là kẻ ngu, nhìn thấy Lý Kiến Đức ân cần như vậy, liền đoán được ông ta đang muốn hỏi gì, hắn bưng ly trà lên nhấp một ngụm, rồi nhàn nhạt nói: “Trưởng bộ phận Lý, hai chúng ta làm việc chung với nhau đã lâu như vậy rồi, quan hệ cá nhân bình thường cũng coi như là không tồi, tôi nhắc nhở ông một câu, người mới kia ở bộ phận tài vụ của các người, ông không chọc vào được đâu.
”
“Người kia là?”
- Lý Kiến Đức liền thuận theo hỏi thêm.
“Người của Phó tổng đó.
”
- Kha Dĩ Danh cũng không có che giấu, trực tiếp phá vỡ tầng cửa sổ giấy bị ngăn cách.
Nghe vậy, Lý Kiến Đức trước tiên là kinh ngạc sau đó lại thấp giọng hỏi: “Người đó có kiểu quan hệ như vậy với Phó tổng sao?
Mấy năm nay đâu có thấy người nào ở bên cạnh Phó tổng đâu!”
“Suỵt, không thể nói, không thể nói.
”
- Kha Dĩ Danh giấu đầu lòi đuôi, đứng dậy, đưa tay vỗ vai Lý Kiến Đức: “Đừng nói là tôi không có nhắc nhở ông, ông cũng không cần suy nghĩ đâu, một người không có bằng cấp kế toán, nếu như không có Phó tổng gật đầu thì sao có thể đi vào bộ phận tài vụ được chứ.
”
Lý Kiến Đức vẻ mặt bỗng nhiên như thể được khai sáng vậy, không ngừng gật đầu: “Hiểu rồi, hiểu rồi, cám ơn trợ lý Kha, chút nữa tôi nhất định sẽ mời cậu ăn một bữa cơm thịnh soạn!”
Kha Dĩ Danh không lên tiếng, chỉ giơ tay vẫy chào rồi cất bước rời đi.
Khi Kha Dĩ Danh rời đi, Lý Kiến Đức liền nhìn Giản Ninh đang ngồi trước bàn làm việc, dò xét từ trên xuống dưới…da dẻ trắng trẻo mịn màng, dáng người mỹ lệ, eo nhỏ đến nổi không thể nhẹ nhàng ôm chặt, quả thật là có điều