Vì đi trên vỉa hè, anh bước ngang qua một con hẻm tối đèn, sau đó gặp được một màn cẩu huyết.
Cánh tay của gã xã hội đen đang trêu đùa con gái nhà người ta.
Cô gái con nhà lành hơi cuộn bả vai, lưng dán vào tường, môi run rẩy nói không rõ ràng:
- Anh, anh, anh là ai? Tôi, tôi không quen anh...
- Không quen? Không sao, em theo anh, chút nữa sẽ quen thôi...
Tên xã hội đen vừa nói vừa đến sát cô gái:
- Anh sẽ để em từ từ quen anh.
Cô gái nhà lành càng kinh sợ, nói lắp bắp:
- Nhưng tôi, tôi, tôi, tôi không, không muốn, quen...quen biết anh...
Tên xã hội đen cười:
- Việc này không phải do em quyết mà do anh đây quyết. Đi thôi, em gái, đừng để anh đây đánh người.
Nói xong, tên xã hội đen ra tay muốn bắt cổ tay cô gái.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gái con nhà lành hoảng sợ, từng giọt nước mắt như những viên trân châu lăn dài trên má:
- Tôi, tôi không cần, xin anh, xin anh hãy tha tôi đi, tôi, tôi có thể đưa anh tiền, anh cần bao nhiêu, tôi, bao nhiêu...
- Nói rồi, ông đây không cần tiền, ông đây cần người!
Người đàn ông xã hội đen mất kiên nhẫn vươn tay lần nữa.
Lần này hắn ta không nhân nhượng cho cô gái, tay hắn ta lau nước mắt trên má cô gái đang khóc, hướng vào bên trong con hẻm mà bước:
- Em gái đừng khóc, giữ sức để chút nữa anh nói chuyện với em.
Tần Kiết chứng kiến hết một màn trước mắt, lắc lắc đầu vừa chuẩn bị nói "Ê" để nhắc nhở tên kia rằng ở đây còn có người đang nhìn.
Kết quả từ "Ê" còn chưa phát ra, "Đù" - giọng nói thấp thấp phát ra từ bên người anh.
Còn là giọng của một cô gái...âm thanh yêu kiều mềm mại có chút quen thuộc...
Tần Kiết theo bản năng im lặng, quay đầu về sau.
Anh còn chưa nhìn thấy dung mạo người ta đã nghe một tiếng "bịch", túi mua hàng bị ném xuống đất, bên trong đựng toàn các vật dụng hằng ngày. Ngay sau đó một bóng dáng xinh đẹp kéo cây lau nhà mới mua, "bốp" vào đầu người đàn ông xã hội
đen ức hiếp cô gái:
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thằng chó, buông cô ấy ra cho bà.
Thân hình mảnh khảnh kia đánh quá nhanh, tên kia vẫn chưa kịp chuẩn bị sọt đã úp vào đầu, ngã lăn trên mặt đất.
Chỉ nghe "Ui da" - tên xã hội đen kêu lên một tiếng, giây sau nổi giận đùng đùng hét lên:
- ĐM, thằng nào? Thằng nào đánh tao, không muốn sống nữa hả?
Chưa chờ tên xã hội đen nói xong, thân ảnh ấy lại xách cây lau sàn lên đập tới tấp:
- Mày rửa sạch cái mõm rồi hẵng nói! Đừng có mở miệng là ông đây, tao mới là ông mày đấy.
- Biết lí do vì sao lại có tệ nạn xã hội không? Vì có những thằng như mày đó. Học hành thì không biết tới đâu, cái tốt không học lại đi học mấy cái bại hoại tào lao! Thời này là thời nào rồi còn loi nhoi đú đởn đi bắt nạt con gái nhà lành.
- Còn giữ sức để để nói chuyện với anh trai? Chỉ bằng mày cũng xứng hai chữ anh trai? Mày có thấy kinh tởm không vậy...
- Không phải nói là đàng hoàng giao lưu hả? Qua đây, nói chuyện với Trần Gia tao này...nói xong Trần Gia tao dắt mày lên đồn tiếp tục đàm đạo với chú cảnh sát...
Tần Kiết lớn chừng này lần đầu thấy một tên xã hội đen cao to hung hãn bị đánh sấp mặt nằm liệt trên đất, có chút đứng hình nói không nên lời "..."
Hóa ra cô em gái nhỏ cầm bình nước màu hồng lại là cô gái đầy cốt khí thế này cơ đấy!
Đúng là không thể...trông mặt mà bắt hình dong!