Ngô Liệt và Hà Hi thoải mái nắm tay, đi dạo trên con phố cổ phong tình Châu Âu.
Bầu trời xanh như được thanh tẩy, ánh nắng mặt trời trong vắt chiếu rọi ngôi nhà nhỏ màu trắng bên cạnh khiến nó trở nên đáng yêu thêm mấy phần, đài phun nước xinh đẹp trên quảng trường trở thành nơi cho đoàn chim bồ câu lười biếng phơi nắng.
Hà Hi đi dưới bóng râm mái hiên, lấy kính mát xuống say sưa ngắm nhìn thế giới này.
Bọn họ trước đó đã nộp đơn xin kết hôn, sáng hôm nay vừa mới nhận được giấy chứng nhận, còn có một số công văn và nghi thức để tiến hành kết hôn.
Ngày hôm nay Hà Hi lấy giấy hôn thú ra xem rất nhiều lần, xem như bảo bối mà nhìn tới nhìn lui, Ngô Liệt cũng đến gần xem.
“Anh rất rất vui!” Đôi mắt đẹp của Hà Hi cười đến cong cong, “Ha ha ha! Ưm ưm ha ha ha!”
“Ha ha!” Ngô Liệt ôm cậu, hun một cái thật mạnh, “Ha ha ha ha!”
Luôn tà mị quyến rũ Ngô tiên sinh, hiện lại lại cùng bà xã đứng trên đường cười ngu, càng khủng khiếp hơn là, căn bản không dừng được.
Bởi vì tất cả mọi chuyện thật sự quá suông sẻ, quả thật giống như một câu chuyện cổ tích.
Duy chỉ có một chuyện đặc biệt khiến người ta đau trứng!
“Tại sao địa điểm kết hôn lại là giáo đường!” Hà Hi nhe hai cái răng nanh nhỏ ra, “Không biết bản bảo bảo là Vampire sao?”
Ngô Liệt cười tủm tỉm: “Đúng là không biết.”
Hà Hi phùng má: “Còn phải nghe cha xứ đọc kinh.”
“Chỉ có hòa thượng mới đọc kinh, cha xứ là cầu nguyện.” Ngô Liệt tâm tình tốt sửa sai.
“Đều phiền giống nhau!” Hà Hi ngoài miệng nói phiền, nhưng nụ cười trên môi vẫn không thu lại.
Đi đi, hai người đi tới một quán cà phê bên đường có phong cách rất dễ thương, chuẩn bị nghỉ chân uống nước một lúc.
Nhân viên tạp vụ đẹp trai tóc vàng mắt xanh lịch sự nho nhã dùng tiếng Anh hỏi bọn họ cần gì.
Rốt cuộc có thể nói bậy mà không ai nghe hiểu, Hà Hi nghiêm mặt nghiêm trang nói: “Cho tôi một ly máu, thêm đá, nhớ gắn thêm hai lát chanh.”
Huyết tộc, chính là có phong cách như thế!
Nhân viên tạp vụ im lặng một lúc, nói một câu tiếng Trung không được lưu loát: “Xin lỗi, tiên sinh, quán chúng tôi không bán máu.”
Ngô Liệt cười ngã ngửa: “Ha ha ha ha ha ha ha!”
Hà Hi trong chớp mắt ngồi thẳng lại, vội nói: “Thật ngại quá, tôi đùa thôi.”
Cuối cùng hai người gọi hai ly cà phê, chậm rãi uống, trong tiệm cà phê phủ đầy hoa tươi, bầu không khí vừa ấm áp lại lãng mạn.
Trong chớp mắt, đã đến thời gian cử hành hôn lễ.
Ngoại trừ anh em người sói, Hà Hi hầu như không có bạn thân khác, cho nên khách mời đến hôn lễ bên Hà Hi chỉ mời Mộc Phong và Mộc Thần, cộng thêm hai người nhà bọn họ, bốn người tham gia hôn lễ hơn nữa còn có thể thuận tiện ở Châu Âu chơi một vòng, vô cùng sảng khoái. Mà bên Ngô Liệt thì mời tới khá nhiều người, có bạn bè là yêu tinh yêu quái, bao gồm cả bác sĩ gà mờ Mạnh Phồn tìm lại trí nhớ cho Hà Hi, còn có các đồng sự lúc còn là thợ săn quái vật, trong đó có một người từng bắt Hà Hi.
“Chính là anh!” Hà Hi mặc quần áo đặt may riêng trong ngày cưới, đẹp đến kinh thiên động địa, chỉ vào đồng sự trước mặt Ngô Liệt, dậm chân, “Anh từng bắt tôi!”
Ngô Liệt lập tức hung dữ trừng người đồng nghiệp kia: “Thật? Mày bắt vợ tao làm gì?”
Đồng nghiệp rất oan ức: “Ai bảo cậu ta thấy tao đã bỏ chạy, hiểu lầm, đều là hiểu lầm, đừng để trong lòng nha.”
Hà Hi nhéo Ngô Liệt một cái: “Có trách, cũng là do em làm cho anh sợ, hại anh nhìn thấy thợ săn liền chạy.”
Ngô Liệt cười đến vô cùng dịu dàng: “Ừ, trách em.”
Đồng nghiệp: “Đúng vậy, đều do Ngô Liệt.”
Ngô Liệt liếc hắn: “Cút đi.”
“…” Đồng nghiệp nhất thời rất muốn huhu chạy đi! Đã bay tới đây bị ngược cẩu FA, còn bị chửi!
“Hà Hi! Hôm nay anh đẹp lắm! Vô cùng đẹp trai!” Mộc Thần moe moe chạy tới xoay quanh Hà Hi hai vòng, cười đến lộ ra hai cái răng nanh, cậu và ca ca đều đã nghe qua chuyện cũ của Hà Hi, trúc mã thành đôi, quả thật không còn gì tuyệt vời hơn.
“Em cũng đẹp trai!” Vampire lập tức cùng sói nhỏ nhiệt liệt ôm một cái, phong cách nhìn có chút giống như khuê mật…
“Vợ!” Lâm Sở não căng ra, từ phía sau ôm lấy Mộc Thần, điên cuồng tạo ra cảm giác tồn tại.
Mộc Thần: …
Hà Hi: …
Mộc Phong cũng đi tới nói vài câu chúc phúc, nói được phân nửa, đã bị Giang Hàn nhéo một cái, vô cùng thận trọng.
Hà Hi không tim không phổi: “Ha ha ha ha!”
Giang Hàn: “Hừ!”
Mộc Phong bật cười, không thể làm gì khác là lôi Giang tiểu thụ thích ăn giấm chua trở về chỗ ngồi.
Kỳ thật trước khi tới Châu Âu, bốn người bọn họ đều đã gặp qua gia trưởng của nhau.
Ba mẹ Mộc Phong và Mộc Thần sống quanh năm ở nước ngoài, đối với hai đứa con trai người sói chọn cách nuôi thả, còn đối với chuyện đồng tính hay không, ba sói mẹ sói tỏ vẻ người sói vốn không để ý chuyện nhỏ nhặt này, người sói sống trong thế giới do con người làm chủ đã rất không dễ dàng, cho nên bọn họ chỉ hy vọng hai đứa nhỏ có thể thật vui vẻ mà trải qua cuộc sống này.
Lúc sáu người gặp mặt căng thẳng nhất chính là Lâm Sở, lúc ăn hắn cố ý ngồi giữa Mộc Thần và Giang Hàn, một bên là người yêu, một bên là bạn gay, rất có hiệu quả tăng thêm lòng can đảm! Lúc ba sói mẹ sói đi tới nam thần vô cùng hoảng hốt tay trái nắm tay Mộc Thần, tay phải chụp lấy Giang Hàn, Mộc Thần trấn an nắm ngược lại tay hắn, còn Giang Hàn thì nhanh chóng hất tay Lâm Sở ra, bực mình nói: “Đừng có mò lung tung!”
Ông đây là người đã có gia đình! Chú em chú ý thể diện!
“Sờ chỗ nào rồi?” Mộc Phong không vui, trong chớp mắt khấu trừ 50 điểm của Lâm Sở.
Lâm Sở cơ trí chỉ ra: “Giang Hàn tay anh run, anh cũng căng thẳng.”
Giang Hàn thẹn quá hóa giận: “Câm miệng, cả nhà em mới căng thẳng.”
“Cậu sờ tay em ấy làm gì?” Mộc Phong nhíu mày, lại khấu trừ Lâm Sở 100 điểm.
Lâm Sở còn chưa kịp trả lời, ba sói mẹ sói đã ngồi xuống.
Ngoài dự đoán của Lâm Sở và Giang Hàn, mẹ sói mặc dù là một nữ người sói, nhưng lại vô cùng đẹp, hơn nữa nhìn cũng rất trẻ, thân cao, vẫn giữ được dáng người, có chút hoang dã lại quyến rũ, khí chất hay ngũ quan của Mộc Thần hoàn toàn thừa kế từ mẹ sói, mà Mộc Phong chính là bản sao của ba sói, gương mặt anh tuấn mang theo vài phần hung hãn, thế nhưng khi nói chuyện lại rất điềm đạm.
Lo lắng căng thẳng không yên ban đầu qua đi, mọi người vui vẻ trò chuyện, ba sói mẹ sói đều là người tính tình thẳng thắn, đối với Lâm Sở và Giang Hàn rất hài lòng, hơn nữa khi biết mẹ Giang Hàn lại chính là nữ thần quốc dân nổi tiếng khắp giang nam đại bắc nhiều năm trước đây mẹ sói liền woa woa lên bày tỏ muốn được kí tên!
“Khụ… Anh cũng muốn.” Trên mặt ba sói nổi tầng đỏ ửng quỷ dị.
“Ai nha ông xã anh không thể được!” Mẹ sói quở trách, giống như làm nũng khẽ đẩy đầu ba sói một cái.
Đầu ba sói lập tức ‘duang’ một cái đập lên tường!
“…” Ba sói xoa xoa đầu, mặt ngơ ngác.
“Phì.” Bốn tiểu bối lén che miệng cười.
Bên kia, vì Lâm Sở come out tương đối sớm, lúc 16 tuổi bị phát hiện trốn trong phòng ngủ xem manga nam nam nên come out luôn tính hướng, cho nên cả nhà dù có khổ sở dằn vặt thì cũng đã qua, đã nhiều năm như vậy nguyện vọng lớn nhất của ba Lâm mẹ Lâm chính là Lâm Sở có thể tìm được một người bạn trai đáng tin, dù sao con trai nhà mình cũng có một chút ngu ngốc, rất dễ bị phần tử xấu lừa gạt.
Cho nên khi Lâm Sở đưa Mộc Thần về nhà ra mắt ba Lâm mẹ Lâm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mộc Thần dáng dấp dễ thương lại đơn giản, ngoan ngoãn lại lễ phép, lúc ăn khen cơm mẹ Lâm nấu ngon không dứt miệng, còn không ngừng khen mẹ Lâm trẻ đẹp, cái miệng nhỏ ngọt vô cùng, nhưng cũng không làm cho người ta có cảm giác xu nịnh, một đôi mắt to đẹp mang theo mấy phần ngây thơ không rành thế sự, cơm nước xong còn chủ động giúp dọn dẹp chén đũa lau bàn.
Thế là thành công hạ gục ba Lâm mẹ Lâm!
Sau khi ăn uống no đủ Lâm Sở dẫn Mộc Thần lên phòng mình tham quan, mà ba Lâm mẹ Lâm thì tỏ ý mình phải ra ngoài quảng trường tập múa.
“Đây chính là giường cậu ngủ từ nhỏ đến lớn…” Mộc Thần