11 giờ tối tại Dương Thành, một bóng người lén lút vào phòng làm việc của Cố Hạ Mẫn. Người này dường như rất thân thuộc với căn phòng này.
Cô ta nhanh chóng truy cập vào máy tính làm việc của Cố Hạ Mẫn. Bàn tay thoăn thoắt trên bàn phím máy tính. 5 phút sau đó cô ta rút điện thoại gọi đi một cuộc gọi: "Tôi đã xong việc rồi. Rút được rồi chứ?"
"...."
"Được! Cứ vậy đi."\- cô ta tắt điện thoại, nhếch mép cười gian.
Hôm sau, Phong Hàn Thần cùng Tôn Minh bước vào phòng họp. Các lãnh đạo cấp cao của công ty đều nín thở chờ tin từ chủ tịch.
Nhưng Phong Hàn Thần lại thích dằn vặt người khác vô cùng. Anh thong thả ngồi xuống chiếc ghế dành riêng cho mình nhưng chưa vội nói bất cứ điều gì.
Các cổ đông trong phòng họp đồng loạt nuốt nước bọt đầy kiên nhẫn nhìn anh.
Tôn Minh đứng phía sau chủ tịch bây giờ mới chịu lên tiếng: "Trước tiên mời mọi người xem qua đoạn video này một chút."
Miệng nói, tay trợ lý Tôn Minh nhấn cái điều khiển trong tay. Theo hành động của anh ta, một đoạn video được chiếu trên màn hình. Đó là video quay lại toàn bộ quá trình người phụ nữ đêm qua làm trong phòng của Cố Hạ Mẫn.
Lúc này Phong Hàn Thần mới mở miệng: "Đó là câu trả lời lần trước tôi đã hứa đưa cho mọi người... đã bắt được kẻ bán đứng công ty..."
Ngưng một lát, anh nở nụ cười nửa miệng khiến người ta lạnh sống lưng rồi nói tiếp: "Còn đây là kết quả tôi đem về được."
Phong Hàn Thần đón lấy tập tài liệu từ Tôn Minh đưa đến trước mặt mọi người.
"Trời ạ, đó... đó chẳng phải là..."\- cổ đông 1.
"Chẳng phải hợp đồng đấu thầu khu đất kia sao?"\- cổ đông 2.
"Thật không ngờ... chủ tịch của chúng ta..."\- cổ đông 3.
"Tôi nói mà, chúng ta tin vào chủ tịch Phong là không sai mà!"\- cổ đông 4.
"Phải đó, phải đó."\- tất cả đồng thanh.
Bọn họ trước giờ đều nể sợ vị chủ tịch trẻ tuổi này. Không những vì tính cách anh độc đoán, tàn nhẫn mà còn vì anh thật sự là một nhân tài. Quả thật họ không tin sai người mà.
"Được rồi, tan họp."\- Phong Hàn Thần gấp gáp đứng dậy, quăng lại một câu rồi trực tiếp rời đi.
Bọn người trong phòng họp sau khi tiễn đại ma vương đi rồi liền thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ không giải tán mà còn cao hứng ngồi lại bàn luận.
Haiz, già mà nhiều chuyện thấy ớn hà!
Còn Phong Hàn Thần, anh ra khỏi phòng họp liền rời công ty. Anh lái xe đi thẳng đến một ngôi nhà hoang. Bước chân rất gấp gáp đi vào bên trong.
"Thiếu gia!"\- cả đám người bên trong vừa thấy anh vào liền cúi đầu cung kính.
Phong Hàn Thần không nói gì, trực tiếp ngồi xuống một cái ghế đã được chuẩn bị sẵn.
Anh bắt chéo chân, nhìn hai người phụ nữ trước mặt lạnh giọng: "Nói, ai kêu cô ăn cắp số liệu của công ty tôi?"
"Phong tổng, tôi thực sự không hiểu anh đang nói gì! Anh bắt tôi tới đây chỉ để hỏi vấn đề này?"\- người phụ nữ kia tay chân bị trói cũng có chút run sợ nhưng miệng mồm vẫn rất giảo hoạt nhìn anh hỏi.
"Không hiểu? Vậy tôi đoán ba mẹ cô sẽ hiểu nhỉ, Ngôn tiểu thư?"\- Phong Hàn Thần hai tay đan vào nhau đặt trên đùi híp mắt nhìn cô ta hỏi.
Người đang bị Phong Hàn Thần bắt trói là Ngôn Từ Hy. Cô ta là người đứng sau sai khiến Lý Huệ An ăn cắp số liệu từ Dương Thành đem qua Ngôn thị.
Lý Huệ An là người đêm qua lẻn vào văn phòng của Cố Hạ Mẫn. Cũng ngay đêm qua khi vừa từ văn phòng của