Tại một căn phòng lớn trên tầng cao nhất của tòa nhà nào đó có một người đang đăm chiêu nhìn tập hồ sơ vừa được trợ lý mang vào.
Đó chính là toàn bộ thông tin về cô gái đã đụng phải anh ở bar tối qua. Nhưng toàn bộ chỉ đơn giản nói lên cô là Anine, 23 tuổi và vừa du học xong từ Pháp trở về.
Trước nay chưa từng có bất cứ điều gì Phong Hàn Thần anh không thể moi ra. Duy chỉ có thân thế của người con gái này là anh lại chẳng thể tra ra dù là điều nhỏ nhất. Đúng thật là bí ẩn.
Đang miên man suy nghĩ thì chuông điện thoại anh reo lên cắt dứt mạch suy nghĩ ấy. Anh cầm lấy điện thoại nhìn cái tên trên màn rồi nhấn nút nghe
"Có chuyện gì?"
"Ai yo. Phong tổng đây là đang bực bội vì không được giải quyết nhu cầu sao?"
Người bên kia thấy gịong anh có vài tia khó chịu thì giở giọng trêu chọc.
"Vào chuyện chính!"
"Có cần tôi tìm cho cậu vài cô em xinh đẹp không hả?"\- người bên kia vẫn to gan chọc anh.
"Mạc Tử Thiên, có phải cậu thấy mình sống đủ rồi?"\- anh sầm mặt lại nghiến răng.
"A...được rồi mà! Nghiệp kêu tôi hỏi cậu tối nay có đến không?"
"Tối gặp!"
Không để cho người bên kia kịp ú ớ thêm câu nào anh liền trực tiếp cúp máy.
Người bên kia thấy lại bị cúp máy ngang thì nhìn cái điện thoại vô tội mắng
"Mẹ kiếp! Phong Hàn Thần khốn kiếp. Cậu lại dám cúp máy ngang. Đã là lần thứ bao nhiêu rồi hả!"
Quả thật là lần nào Mạc Tử Thiên gọi đến cũng bị cúp máy giữa chừng. Dễ hiểu thôi, ai bảo cứ hễ gọi cho anh là toàn lôi thôi dài dòng.
Anh rất không thích mấy kẻ phiền phức nên hễ không có chuyện quan trọng sẽ đều như vậy.
........
Còn cô, cô đang lái xe thì chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại bấm một dãy số rồi nhấn gọi. Sau hai hồi chuông thì cuối cùng bên kia cũng bắt máy:
"Sao hôm nay Cố đại tiểu thư lại có thời gian gọi cho tại hạ thế!"\- người bên kia thấy cô gọi cho mình liền ngạc nhiên.
"Anh! Cũng không có gì, chẳng lẽ em không được tìm anh trai mình nói chuyện phiếm."
Người đang nói chuyện với cô là Cố Hạ Nghiệp \- anh trai cô. Hiện anh trai cô đang quản lý công ty của gia đình thay ba cô.
"Thế nào? Sao tự nhiên em gái bảo bối lại nhớ đến người làm anh này thế!"
"Anh có thời gian không? Tối nay em muốn đi uống mấy ly."
"Em có chuyện gì buồn sao?"
"Không có! Em thì buồn cái gì được chứ. Chỉ đơn giản là muốn tìm người cùng uống rượu thôi."
"Chỉ thế thôi! Vậy sao không đi tìm Kiều Kiều?"
"Không thích! Con nhóc đó bây giờ bị người yêu quản chặt, rất phiền."
"Chi bằng em cũng tìm một người quản em đi chứ ba với anh quản không nổi tiểu nha đầu em rồi!"
"Đừng nhiều lời! Anh đi được hay không đây?"\- cô thấy anh trai lại chuẩn bị bài giảng cũ rích ấy thì vội chuyển chủ đề.
"Hôm nay không được, anh có hẹn trước rồi! Hẹn em hôm khác vậy."
"Được! Vậy không phiền anh làm việc nữa nhé."
"Ừ. Mà rảnh nhớ về nhà thăm mọi người nha. Ba rất nhớ em đó!"
"Em biết rồi! Tạm biệt anh."
Cố Hạ Mẫn cúp máy rồi lái xe về thẳng căn hộ. Tắm rửa thay đồ xong cô ngồi xem tài liệu mang từ công ty về.
Thế mà vừa mới ngồi xem một lát đã tới tối. Cô dọn dẹp qua một chút rồi chuẩn bị đồ để ra ngoài.
Lái xe đến bar, cô đậu xe xong xuôi định vào trong thì bị một đám