Chiếc Ferrari từ từ tiến vào một ngôi biệt thự ở hơi xa trung tâm thành phố. Quản gia thấy chiếc xe quen thuộc thì chạy ra chờ sẵn.
Chiếc xe chạy thẳng vào gara, Cố Hạ Mẫn cùng anh trai đi vào nhà:
"Thiếu gia, tiểu thư!"\- quản gia cung kính chào hai người.
"Bác Tô, bác vẫn khỏe chứ?"\- cô mỉm cười nhẹ với ông quản gia.
"Cảm ơn tiểu thư quan tâm. Tôi vẫn khỏe. Lão gia đang đợi hai người, mời thiếu gia và tiểu thư vào trong."
Cô gật đầu rồi cùng vào trong.
"Ba!"\- cô vừa vào đã chạy lại ôm người đàn ông đứng tuổi ngồi trên ghế sofa.
Đó là Cố Trường Trung, ba của cô.
"Bảo bối! Về rồi sao?"\- Cố Trường Trung cưng chiều xoa đầu cô.
"Vâng ạ! Ba vẫn khỏe chứ!"\- cô dụi dụi đầu nhỏ làm nũng.
"Con còn quan tâm người ba này sao! Lâu như vậy cũng không thèm về thăm ba."\- ba cô dí trán cô mắng yêu.
"Oan cho con thật mà! Con làm việc rất bận, thật đó!"
"Được rồi! Ba, Mẫn Mẫn vừa về để con bé lên phòng tắm rửa thay đồ trước đã." \- Cố Hạ Nghiệp thấy mình bị cho ra rìa thì lắc đầu ngán ngẩm.
"Phải phải! Con xem, ta già rồi nên hồ đồ. Mau, lên phòng thay đồ rồi chúng ta cùng ăn tối."
"Dạ ba!"\- cô gật đầu rồi đi lên lầu.
"Lão Tô, mau mang canh gà lên đi."\- Cố Trường Trung quay sang dặn dò quản gia.
"Vâng lão gia!"\- bác quản gia gật đầu cung kính rồi đi xuống bếp.
Cố Hạ Mẫn trở về phòng, căn phòng này là mẹ cô đích thân thiết kế nó cho cô. Căn phòng mang phong cách châu Âu nhưng vẫn xen chút kiểu trang trí phương đông.
Mẹ cô là người châu Âu. Nghe nói hồi trước lúc ba cô ra nước ngoài công tác đã gặp và yêu bà. Hai người quyết định cùng nhau về đây kết hôn và xây dựng tổ ấm.
Vì thế mà cô và anh trai có nét đẹp lai. Cả hai đều thừa hưởng được cả hai nét đẹp của ba mẹ. Tuy nhiên anh trai cô mang đậm nét phương đông hơn, có thể nói là giống ba nhiều hơn.
Còn cô được ba cô nói là rất giống với mẹ cô khi bà còn trẻ. Chỉ là đôi mắt cô lại rất giống với ông, đôi mắt đen sâu thẳm.
Cô hít một hơi mùi hương cô yêu thích. Là mùi lavender, một loài hoa cả cô và mẹ đều yêu thích. Cho dù cô không thường xuyên ở nhà nhưng ba và anh trai cô vẫn đều đặn cho người dọn dẹp mỗi ngày. Đó là lý do vì sao căn phòng luôn sạch sẽ thơm tho khi cô đột xuất trở về.
Căn phòng này vẫn hệt như ngày cô còn nhỏ. Ngày mà gia đình cô còn hạnh phúc bên nhau.
Cố Hạ Mẫn đến tủ đồ, lấy ra một bộ đồ ở nhà rồi vào phòng tắm. Sau khi ngâm mình trong nước ấm thoải mái cô đi xuống nhà. Ba và anh trai cô đã đợi sẵn ở bàn ăn.
"Mẫn nhi, xuống