“Này, không muốn chết thì phải ngồi với tôi đi đến trạm cuối cùng.
” Tôi đứng dậy, lạnh lùng nhìn đám người: “Tôi chỉ nhắc cách người một lần, làm người thì phải biết có đầu có đuôi.
”
Bộ dạng lúc nãy tôi sử dụng bùa dẫn đường phá vỡ mê cung đã khắc sâu ở trong lòng bọn họ, lúc này, tôi vừa mới mở miệng, mấy người bọn họ trở nên có chút do dự.
Nói thật thì tôi căn bản không quan tâm sự sống chết của mấy người này, chỉ là vì để hoàn thành nhiệm vụ tự chọn của Underworld Show… sống nhiều thêm một người thì sẽ được thưởng thêm một điểm.
“Không đi không đi, chúng tôi nghe theo anh.
”
Ba phút trôi qua, vẫn chưa có người xuống xe, tài xế đóng cửa xe lại, chuẩn bị lái đến trạm cuối cùng.
Tôi thở phào một hơi ở trong lòng, vất vả lắm mới có thể cứu được đám người khốn nạn này, nếu như bọn họ lại xuống xe tìm đường chết, vậy thì tôi uổng công rồi.
“Xe tiếp tục lăn bánh, mời mọi người ngồi ổn định, chào mừng quý khách đến với chuyến xe số 14 không có người bán vé, lên xe mời chuẩn bị tiền lẻ, tiền xe ba nghìn, khách lên xe mời đi cửa sau, trạm tiếp theo là nhà hỏa thiêu cầu số ba?”
Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chắc là bây giờ đã ba giờ sáng, cũng chính là thời khắc bóng đêm âm trầm.
“Sắp đến trạm rồi, nhưng mà cách hừng đông vẫn còn một khoảng thời gian, đây không giống như là phong cách của Underworld Show.
” Cứ luôn cảm thấy có chút khó tin, tôi chợt nhớ tới tờ giấy màu vàng do đạo sĩ Thanh Sơn Quan đưa cho, tôi lặng lẽ mở nó ra, mặc dù ở bên trong chỉ có một hàng chữ ngắn, nhưng mà lại làm cho sống lưng tôi phát lạnh.
Buông tay của Y Y ra, tôi lấy một điếu thuốc đặt ở bên miệng, lấy cái bật lửa ra, nhưng mà cho dù như thế nào nó cũng không cháy.
“Chú ơi, để cháu giúp chú?”
Nhìn ánh mắt ngây thơ sáng ngời của Y Y, tôi yên lặng lắc đầu, tin tức trên tờ giấy vàng đó cho