Phong Lưu Pháp Sư

Chương 189: Long nữ : tieuminhtieuBiên dịch & biên tập


trước sau

 

Dịch: hoangthuong

Biên dịch & biên tập: Long Nhất Long Nhất vừa tới nơi, đã thấy khóe miệng Lăng Phong rỉ máu đang vất vả tránh né trên mặt đất còn đối thủ của nàng là một thiếu nữ quốc sắc thiên hương. Toàn thân thiếu nữ mặc một bộ lân giáp kì quái bó sát người, ngũ quan cực kì tinh mĩ, mái tóc dài màu xanh vấn thành một búi cao trên đầu, trong nét cao quý vẫn mang theo khí chất kiêu ngạo lạnh lùng, tựa như không thèm để ai vào mắt.

Không chờ Long Nhất tới đỡ dậy, Lăng Phong cũng ngạo khí không kém hai mắt hắc quang lóe lên, từ trong không gian giới chỉ xuất ra Xích luyện âm linh mới luyện chế thành công cách đây không lâu. Xích luyện âm linh vừa xuất ra liền phát ra một âm thanh thê lệ, mang theo một trận khí tức sặc mùi huyết tinh cuốn tới thiếu nữ.

"Xích luyện âm linh, ngươi là vong linh pháp sư." Thiếu nữ lạnh nhạt mở miệng, biểu tình như mặt nước không nổi sóng, phảng phất không thèm để Xích luyện âm linh vào mắt.

Thiếu nữ không hề có động tác gì, chỉ là trên người phát ra một vòng kim quang nhàn nhạt. Xích luyện âm linh nọ lại sợ hãi kêu thảm không dám tiến lên nữa.

Lăng Phong mi xinh nhíu lại, vẫn định thúc giục Xích luyện âm linh tiến hành công kích nhưng Long Nhất đã nhẹ nhàng giữ lấy nàng, ôn nhu lau huyết tích trên khóe môi nàng, tiếp một đạo chân khí giúp nàng ổn định thương thế trong thể nội, ánh mắt băng lạnh nhìn thiếu nữ đối diện. Không cần biết cô ta đẹp đến mức nào, khí chất cao quý ra sao nhưng đã đả thương nữ nhân của hắn, tất phải trả một giá đắt.

Hai mắt Long Nhất lập lòe quang mang. Tinh thần lực bàng đại như những mũi dùi tầng tầng lớp lớp công tới thiếu nữ. Ngay sau đó tay nắm chặt cự kiếm, một chiêu Hàn băng đấu khí chi toàn phong liên hoàn trảm bổ tới thiếu nữ.

Gương mặt như hàn băng vạn năm của thiếu nữ cuối cùng cũng lộ xuất thần sắc kinh ngạc, nhưng nàng vẫn đứng nguyên không di động, không ngờ lại ngạnh đỡ những mũi dùi tinh thần lực của Long Nhất. Ngọc thủ trắng muốt xuất ra một đạo kim quang xâm nhập vào trong từng vòng từng vòng Hàn băng đấu khí do Long Nhất vẽ nên. Chỉ nghe thấy một tiếng rắc, không ngờ đã nắm được cự kiếm của hắn.

Long Nhất dừng lại giữa không trung, còn thiếu nữ vẫn tĩnh lặng đứng trên mặt đất, ngọc thủ nắm chặt cự kiếm của Long Nhất, bốn mắt nhìn nhau, bạo xuất từng trận hoa lửa.

"Nữ nhân này thật mạnh mẽ." Long Nhất trong lòng thầm nghĩ. Bằng vào việc dung nhập tầng thứ ba Ngạo thiên quyết hiện nay của hắn vào ma đấu khí, không ngờ lại bị nàng chỉ cất tay nhấc chân dễ dàng hóa giải như vậy. Quan trọng nhất là bàn tay nhìn chẳng có gì đặc biệt đó của nàng, không ngờ không bị thương chút nào mà còn nắm chặt được cự kiếm. Chỉ dựa vào điều đấy, Long Nhất đành xấu hổ nhận không bằng.

Nhưng Long Nhất đâu phải loại người dễ nhận thua, hà huống gặp đối thủ cường đại như vậy còn là may mắn của hắn. Long Nhất nhìn thiếu nữ, khuôn mặt lộ nụ cười rạng rỡ, bàn tay nắm cự kiếm rung lên, cự kiếm không ngờ như những ngọn sóng dao động, tiếng kim loại va chạm vào nhau keng một cái thoát khỏi tay thiếu nữ.

Ngân tử sắc ma pháp nguyên tố trong ý thức hải của Long Nhất bắt đầu điên cuồng vận chuyển. Cự kiếm chỉ thẳng lên trời, đột nhiên từng tia sét tử sắc tạo thành tấm mạng nhện giao nhau xuất hiện trên cự kiếm. Hắn hắc hắc cười, thân hình bắt đầu di động với tốc độ cực nhanh, cự kiếm trong tay với dòng điện lưu cao áp kêu vo vo dung hợp cùng đấu khí và chiêu thức võ công Trung Hoa cổ từ bốn phương tám phía tấn công thiếu nữ.

Sẹt một tiếng, thiếu nữ bị điện giật khẽ run lên, thân hình cuối cùng cũng lùi lại mấy bước. Kim quang trong mắt nàng lóe lên, hai tay đột nhiên bao bọc một lớp vảy vàng vân đen rất dày, hừ lạnh một tiếng bắt đầu kịch chiến cùng Long Nhất. Lập tức đá bay cát chạy, áp lực cùng uy thế to lớn buộc mấy nữ nhân đang lao tới phải lùi trở lại. Tiểu Tam, Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú nhận được ý niệm của Long Nhất cũng không tiến tới giúp đỡ.

"Lăng Phong, huynh không sao chứ." Nhân Nhân bày tỏ sự quan tâm tha thiết hỏi.

"Lăng Phong, đáo để đã xảy ra chuyện gì, người đánh nhau với Long Nhất là ai?" Thủy Nhược Nhan cũng cất tiếng hỏi. Lúc này bọn họ nhìn lên chỉ thấy từng phiến hư ảnh, căn bản không nhìn rõ hình người.

Lăng Phong hít sâu một hơi. Trước khi đám nữ nhân kia lại nàng đã kịp thu Xích luyện âm linh lại. Kim quang trên người thiếu nữ không ngờ khiến cho thứ hung tàn vô bỉ như Xích luyện âm linh cũng không dám tiến gần.

"Ta vừa mới đến chỗ này, một thiếu nữ kì quái đã xuất hiện trước mặt ta, thực lực rất mạnh, lại không nói gì đã động thủ với ta. Ta dựng thổ hệ kết giới cũng không chịu nổi nàng ta một chiêu." Lăng Phong đáp.

Chư nữ trong lòng kinh sợ, lại quay đầu nhìn bóng ảnh mơ hồ đang chiến đấu cùng Long Nhất, không khỏi bắt đầu suy đoán về thân phận thiếu nữ thần bí ấy.

"Có lẽ nàng ta không phải là người." Lăng Phong nhớ tới lớp vảy bao bọc trên tay thiếu nữ, lẩm nhẩm nói.

"Không phải là người? Thế cô ta không phải quỷ chứ?" Tây Môn Vô Hận sợ hãi nói. Nàng không khỏi cảm thấy một chút âm khí a.

"Không phải, nếu ta đoán không nhầm, nàng ta là một con rồng." Lăng Phong từ từ nói.

"Rồng! Ngươi đang đùa đấy à." Chư nữ rối rít kinh ngạc hỏi, tỏ ra không tin Lăng Phong. Mặc dù chỉ nhìn thấy hư ảnh trên không trung nhưng đó rõ ràng là một bóng người chứ đâu phải là bóng rồng a.

"Ta tuyệt đối không nói đùa. Nàng ta chín phần mười là rồng." Lăng Phong nhíu mày nói.

"Nhưng rồng sao lại có hình dạng giống người?" Tây Môn Vô Hận thắc mắc.

Lăng Phong gắng chịu đựng cơn đau đến bỏng rát trong lồng ngực. Vừa rồi một chưởng của thiếu nữ khiến nàng chịu nội thương, cũng may là được Long Nhất dùng chân khí áp chế. Nàng đáp: "Nghe nói hoàng tộc Thần long nhất tộc khi trưởng thành tu luyện đến một trình độ nhất định có thể hóa thân thành nhân loại. Ta đoán thiếu nữ này thuộc một nhánh trong Thần long nhất tộc."

Long Nhất cùng thiếu nữ kịch đấu cả nửa ngày trời, dần dần cảm thấy lực bất tòng tâm. Kim quang do cánh tay nàng dệt lên mang theo uy thế cường đại và lực xuyên thấu bỗng nhiên áp chế hắn chặt chẽ, hơn nữa hắn có cảm giác thiếu nữ tịnh chưa dùng hết toàn lực. Thật ra hắn cũng đã đại khái đoán ra thiếu nữ có quan hệ với Long tộc, lớp vảy bao bọc trên tay nàng tuyệt đối phải là vảy rồng, bất luận ma pháp, đấu khí hay là nội lực đều khó đả thương được chút nào. Cái dạng khả năng phòng ngự như ma quỷ đó sợ rằng chỉ có Long tộc trong truyền thuyết mới biến thái như vậy. Hắn chỉ không rõ vì sao Long tộc lại có thể hóa thân thành người thôi.

"Đinh" một tiếng, một tay thiếu nữ tóm lấy thanh cự kiếm của Long Nhất, tay kia nhanh như thiểm điện chộp vào ngực hắn. Roạt một tiếng, một mảng lớn y phục của Long Nhất đã bị cào rách.

Long Nhất thẹn quá hóa giận, Càn khôn đại na di chớp lên sẵn sàng chiến đấu, trong miệng niệm chú ngữ, bắt đầu điên cuồng nén ép ma pháp nguyên tố lôi điện hệ. Trong không trung đột nhiên bao phủ một vầng mây đen dày dặc, uy thế nghiêng trời lệch đất của đại tự nhiên ầm ầm nổi lên.

Thiếu nữ sắc mặt có chút biến đổi, kinh ngạc nhìn Long Nhất. Gã thiếu niên nhân loại ấy mang đến cho nàng quá nhiều kinh ngạc, có cả ma pháp thể chất tất cả các hệ cùng đấu khí thể chất thiên tài, giờ lại đột nhiên thi triển ma pháp nén ép. Chỉ là hiện tại cảnh giới của hắn còn thấp, nếu để tầm hai ba trăm năm nữa, thực lực của hắn hoàn toàn có thể vượt qua nàng.

Thiếu nữ không hề nhân cơ hội Long Nhất đang nén ép ma pháp để công kích, chỉ hiếu kì theo dõi hắn. Bởi vì nàng ta biết rõ, dựa vào ma pháp nén ép ấy hắn không thể gây tổn thương đến mình.

Long Nhất toàn thân ướt đẫm mồ hôi vì tinh thần lực bị tiêu hao quá độ, nhưng hắn không dám có chút sơ sót nào. Ma pháp nguyên tố lôi điện hệ bị hắn ép đi ép lại cho đến lúc cảm thấy không thể duy trì được nữa, hắn mới thấp giọng hét lên một tiếng, phất cánh tay phóng xuống. Lôi điện bị nén ép từ trong đám mây đen đột nhiên đánh xuống, mấy chục đạo lôi điện chỉ to cỡ ngón tay cái mang theo khí thế cuồng bạo giáng xuống với tốc độ nhanh gấp mấy lần bình thường.

Thiếu nữ khẽ mỉm cười. Long Nhất cũng nở nụ cười quỷ dị.

Thiếu nữ ngược lại tịnh không trực diện kháng cự. Với lôi điện bị nén ép lại mấy lần, cho dù là cha mẹ nàng có ở đây cũng không dám ngạnh kháng. Uy thế của đại tự nhiên dù sao cũng rất khó chống đỡ, cho dù bị kích trúng có thể không đến nỗi trọng thương nhưng da thịt bị tổn thương thì khó mà tránh khỏi.

Thân hình mềm mại của
thiếu nữ dao động một cách kì dị ngay tại chỗ, toàn thân phát ra trận trận kim quang. Đột nhiên Long Nhất nhìn thấy trong ánh kim quang một con thần long mờ ảo, mười mấy đạo lôi điện lúc giáng xuống gặp phải ánh kim quang liền biến mất một cách li kì. Thiếu nữ vừa mới thu kim quang lại liền phát giác dưới chân một trận cuồng phong lạnh giá dồn dập rít lên, còn thân hình Long Nhất chợt hoàn toàn biến mất không thấy đâu.

Không ngờ nổi Long Nhất sau khi tung đòn lôi điện công kích vẫn còn dấu miếng đánh bồi. Trông biểu tình của hắn nàng thực sự đã cho rằng gã dùng toàn lực rồi chứ. Tên gia hỏa ti bỉ này, hắn cho rằng dựa vào trò cắn trộm lại có thể đả thương nàng được sao? Trong lòng thiếu nữ phẫn nộ nghĩ. Nàng vừa định thi triển thân pháp tránh đi, nhưng chợt nghe thấy mấy tiếng oa oa như tiếng trẻ con khóc, thân hình lập tức chấn động, trong chớp mắt bất thần ngây ra. Ngay lúc đó Phong quyển băng rú rít kích thẳng về phía nàng. Chớp mắt, một chưởng toàn lực của Long Nhất vỗ thẳng vào ngực nàng.

Long Nhất căn bản không ngờ rằng thiếu nữ đến động cũng chẳng động, vừa muốn thu hồi chưởng lực nhưng đã không còn kịp nữa. Chỉ nghe bùng một tiếng, thiếu nữ la thảm một tiếng bắn đi, quay lộn trong không trung như con diều đứt dây rồi rớt xuống. Cái kẹp tóc trên đầu nàng bị cuồng phong thổi bay mất, đột nhiên làm lộ ra cặp sừng rồng nho nhỏ, khóe môi nàng ứa ra dòng huyết ti màu vàng, rõ ràng là bị một chưởng toàn lực của Long Nhất đả thương.

Long Nhất nhẹ nhàng hạ xuống đất, sững sờ nhìn cái sừng nhỏ trên đầu thiếu nữ. Nàng quả thật là một con rồng. Điều Long Nhất không hiểu rõ là dường như nàng rõ ràng có thể tránh khỏi chưởng lực của hắn, vì sao đến lúc tối hậu quan đầu nàng lại ngây ra tại chỗ.

Thiếu nữ khó nhọc đứng lên, ánh mắt lại không nhìn Long Nhất mà chăm chú hướng về phía Đại đầu quái đang ở gần đó, ngay cả huyết ti ở khóe môi cũng chẳng buồn lau đi.

"Phụ thân." Đại đầu quái hưng phấn kêu lên một tiếng, cả thân hình tròn xoe lăn đến bên chân Long Nhất.

Thiếu nữ nghe thấy Đại đầu quái gọi Long Nhất là phụ thân không khỏi thân hình chấn động dữ dội, sắc mặt đau thương. Môi xinh của nàng hé mở, trong cổ họng phát ra một tràng âm tiết dài chói lói.

Thân hình tròn xoe của Đại đầu quái run lên, cặp mắt ti hí kinh nghi bất định nhìn thiếu nữ, cảm thấy trên cơ thể thiếu nữ có một cỗ khí tức vô cùng thân thuộc.

Thiếu nữ thấy Đại đầu quái không nhận ra nàng, thần tình vô cùng thương tâm. Nàng ngẩng đầu phát ra một âm thanh như tiếng long ngâm, thân hình trong chớp mắt đột nhiên hóa thành một con rồng lớn màu vàng có những vân màu đen.

Cặp mắt nhỏ xíu của Đại đầu quái chăm chăm nhìn con rồng khổng lồ đó, trên thân thể xấu xí đen đen của nó đột nhiên cũng xuất hiện một lớp kim quang mờ nhạt gần như nhìn không ra.

Thiếu nữ biến trở về hình người, lao tới ôm Đại đầu quái vào lòng. Đại đầu quái kêu oa oa hai tiếng, đột nhiên dùng ngôn ngữ con người gọi hai tiếng "Tỷ tỷ."

Thiếu nữ vui quá hóa khóc. Long Nhất lúc này mới biết, hóa ra ngoại trừ con người rồng cũng có nước mắt. Qua một lúc lâu, thiếu nữ ánh mắt tràn đầy địch ý trừng trừng nhìn Long Nhất, dùng ngôn ngữ có phần quái dị của con người nói: "Các ngươi nhặt được đệ đệ của ta ở đâu, vì sao khiến nó gọi ngươi là phụ thân, nó đã có phụ thân rồi."

"Đệ đệ? Ngươi nói Đại đầu là đệ đệ ngươi. Nó cũng là một con rồng." Long Nhất chấn kinh chỉ Đại đầu quái xấu xí hỏi.

"Không sai, mặc dù nó có chút kì quái, nhưng đích xác là thân đệ đệ của ta, là một con rồng cao quý." Gương mặt thiếu nữ tràn đầy vẻ kiêu ngạo đáp.

Long Nhất liếm môi, xú khí thì có, lại còn rồng cao quý. Nó đã thành đứa con ngoan của ta rồi, nếu chiếu theo bối phận mà tính thì ngươi cũng là nữ nhi của ta.

"Đại đầu, lại đây với cô cô nào" Tây Môn Vô Hận đột nhiên cất tiếng gọi.

Đại đầu nhìn Tây Môn Vô Hận, cao hứng từ trong lòng thiếu nữ nhảy ra, lăn lông lốc đến chỗ Tây Môn Vô Hận.

"Ngươi, các ngươi, đem trả đệ đệ ta cho ta, ta còn có thể không truy cứu tội thiện tiện tiến nhập vào lãnh địa của long tộc ta." Thiếu nữ hừ lạnh, ánh mắt lại có chút lo âu nhìn Đại đầu quái.

"Đại đầu là của bọn ta, ngươi nói đưa ngươi là đưa ngươi sao." Nhân Nhân nhìn không thuận mắt bộ dạng cao ngạo khinh người của thiếu nữ, hừ lạnh phản bác.

Trong đôi mắt của thiếu nữ đột nhiên bạo xuất từng trận sát khí. Nàng dùng thanh âm băng lạnh nói: "Nếu không trả cho ta, các ngươi đừng mong còn sống mà rời khỏi đây."

Long Nhất lại ghét nhất bị người khác uy hiếp. Hắn tiếp lấy Đại đầu từ tay Tây Môn Vô Hận ôm lấy nó, mỉm cười gãi gãi đám xúc tu mềm mại của nó nói: "Con ngoan, chúng ta trở về thôi, loại tỷ tỷ ấy cũng không cần, chúng ta đi ăn uống nào." nói xong chuyển thân đi. Nếu thực sự phải tương đấu, hươu chết vào tay ai còn chưa rõ. Sau lưng hắn còn có thần thú Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú, lại thêm bản thân hắn, không tin không chơi được một con rồng nhỏ chưa trưởng thành này.

Thiếu nữ lướt người chặn trước mặt Long Nhất, khí thế lăng lệ bức thẳng tới hắn.

Những đường gân trên đầu Long Nhất nổi hằn lên, tinh thần lực cùng nội lực cường đại tầng tầng lớp lớp vây bọc trước mặt hắn kháng cự long uy nghiêng trời lệch đất. Cảm nhận thấy tình huống của Long Nhất, Tiểu Tam rống lên một tiếng, Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú tức thì biến lớn. Hỏa kì lân phun ra một khẩu thần hỏa, hóa thành vô số hỏa tuyến hướng tới thiếu nữ. Lúc trước Long Nhất cũng vì chiêu này mà nếm khổ đau.

"Thần thú Hỏa kì lân." Thiếu nữ cuối cùng cũng biến sắc, ngọc thủ được lớp vảy rồng bao bọc của nàng hoa lên hai cái trong không trung, mấy đạo kim quang nghênh đón dàn hỏa tuyến trí mệnh đó.

Thiếu nữ thần sắc bất định nhìn biểu tình như cười mà không cười của Long Nhất, nghiến răng nói: "Bảo Hỏa kì lân đình thủ, chúng ta ngồi xuống nói chuyện."

Thấy thiếu nữ nhận thua, Long Nhất gọi Hỏa kì lân lùi lại, cười nói: "Đấy mới là đạo tiếp khách mà, Long tộc các người tuy cường đại, nhưng còn thiếu chút lịch sự."

Thiếu nữ giận dữ mà không phát tác ra được, hung hăng trừng mắt nhìn Long Nhất một cái rồi phi thân lướt về phía con sông. Nhóm người Long Nhất cũng nối gót theo sau.

Thiếu nữ đứng giữa không trung phía trên dòng sông, song thủ phát ra vài đạo kim quang, con sông rộng vài trăm trượng đang cuồn cuộn chảy xiết đột nhiên ngưng lại, sau đó bị tách ra làm hai bên, một tòa cung điện lấp lánh rực rỡ từ đáy sông hiện ra.

"Oa, đẹp quá a." Chư nữ không khỏi kinh ngạc thán phục, ánh mắt bị quang mang rực rỡ của cung điện làm cho hoa mắt.

Long Nhất thầm nghĩ, sớm đã nghe nói trên thế giới này Long tộc là chủng tộc giàu có nhất, bởi vì nghe nói bọn họ rất thích thu thập các thứ quý báu khắp nơi, đa số long huyệt vàng bạc châu báu chất thành núi. Không ngờ tiểu long nữ này còn lợi hại hơn, học tập nhân loại xây dựng cung điện, hơn nữa còn dùng toàn cực phẩm ôn ngọc xây thành.

PHONG LƯU PHÁP SƯ

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện