Sao có thể?
Chính lúc đang định tấn công Long Nhất nhíu mày, là cai gì lại phá hỏng hảo sự của hắn. Hắn vốn định không để ý tới, nhưng kết giới ba động càng ngày càng mãnh liệt, hiển nhiên bên ngoài người công kích cường độ càng lúc càng lớn .
Long Nhất cắn răng, bất đắc dĩ nhìn hai nữa nhân đang hãm nhập trong dục cảm, kế hoạch một mũi tên hạ hai chim xem ra đã bị phá sản, chẳng biết lần sau còn có cơ hội nữa hay không .
"phu quân?" Nam Cung Hương Vân mở mắt, nàng chuẩn bị mở rộng chân hết cỡ rồi nhưng chờ mãi chẳng thấy tình lang động tĩnh gì, mở mắt thấy Long Nhất hơi buồn bực nhìn ra cửa.
Long Nhất kéo chăn che thân thể xích lõa của hai nàng, cười khổ nói: "bên ngoài có người đang làm bậy, ta phải ra xem, các nàng trước hãy
hai nàng nghe vậy liếc nhau, tình dục tức khắc thối lui, đồng loạt nhảy xuống nhanh chóng mặc lại quần áo.
Long Nhất chỉnh lại quần áoxiêm y, vung tay thu hồi kết giờ, lúc này bên ngoài công kích cũng đã biến mất.
"tiểu tử thúi, ở bên trong làm gì, còn chưa đi ra." bên ngoài truyền đến âm thanh uy nghiêm của
Long Nhất há một cười hì hì, ai dè chính lại là phụ thân hắn, hắn quay đầu xin lỗi hai nàng rồi mở cửa phòng đi ra
Tây Môn Nộ một thân màu tím đang chờ hắn ngoài sân, phía sau là hai gã hộ vệ mặt lạnh tanh, trong tay cầm lưỡi dao sắc bén, khí thế vô cùng, vừa mới công kích kết giới hẳn chính là bọn họ
"Phụ thân, sáng sớm ngươi đã đánh thức con để làm chi a." Long Nhất một điểm cũng chẳng sợ sắc mặt như quan tài của Tây Môn Nộ, hắn biết đó chỉ là vẻ mặt để duy trì uy nghiêm trưởng bối mà thôi
Chòm râu dài của Tây Môn Nộ rung lên, quát lớn: "còn sớm à. sắp trưa, cả nàyg chỉ biết vui vầy với đàn bà, "
Long Nhất đảo mắt, lời này tức thì trở thành gió bên tai. Hắn cũng chẳng để tâm việc này của Tây Môn Nộ, hắn cười nói: "cha, ngươi đừng tức giận, tức giận sẽ ảnh hưởng đến thân thể, con biết có việc, nói nhanh cho con đi, chậm trễ chánh sự có thể không tốt"
Tây Môn Nộ hung hăng trừng mắt nhìn Long Nhất, đáy lòng thật sự không có biện pháp nắm gã con trai này, trước kia nó thấy lão như chuột thấy mèo, bây giờ đảo ngược hoàn toàn. bản lãnh cũng tốt, cũng không hãi uy nghiêm của lão nữa, điều này làm cho lão không khỏi hoài nghi rằng mình có phải hay không đã thật sự già.
"Phái đoàn của Ngạo Nguyệt Đế quốc tới nơi rồi. Ngươi làm cái việc tiếp đãi mà lại ở đây mà vui thú hả, chẳng lẻ ngươi không biết cái thứ đó chính là mồ chôn anh hùng sao?" Tây Môn Nộ trầm giọng, hiển nhiên là vẫn còn bận tâm tới Long Nhất.
Anh hùng? ta đếck cần làm anh hùng, ai thích làm thì đi mà làm, Long Nhất trong lòng nói thầm. Nhưng hắn cũng không nói ra khỏi miệng, nếu không vừa, lại cai kê phi cẩu nhảy.
Long Nhất cười khan hai tiếng, cười nói: "Phái đoàn Ngạo Nguyệt Đế quốc đã tới rồisao? Con giờ này phải đi nghênh đón." Long Nhất quýnh lên vội vàng lắc mình đi liền.
Tây Môn Nộ nhìn bóng Long Nhất, khe khẽ thở dài một hơi, thằng con này trở về khiến lão hêt sức hài lòng, duy nhất làm cho lão ưu tâm là hắn tựa hồ không có chí lớn, cũng không có biểu hiện khát vọng quyền lực, phải biết rằng hắn chính là người tiếp nối gia tộc, kiểu tâm tính thế này rất không ổn
Long Nhất hướng cửa thành lao đi, ngày hôm qua phái đoàn Nạp Lan tới, hôm nay phái đoàn Ngạo Nguyệt lại cũng tới. Lúc này Đằng Long thành rất náo nhiệt . Ngạo Nguyệt Đế quốc chủ ý gì tin rằng chỉ cần có chút thông minh đều có thể đoán được, đơn giản là trì hoãn thời gian, phá hỏng Nạp Lan Đế quốc cùng Cuồng Long Đế quốc kết minh, như vậy bọn họ có thể buông tay đối phó Nạp Lan Đế quốc, một khi Nạp Lan Đế quốc diệt vong, đợi Ngạo Nguyệt Đế
quốc ổn lại, mục tiêu kế tiếp chính là Cuồng Long Đế quốc, chỉ tiếc chú định của Ngạo Nguyệt Đế quốc phải thất vọng. Cuồng Long Đế quốc cùng Nạp Lan Đế quốc liên thủ, cùng chia bản đồ của Ngạo Nguyệt Đế quốc, chính là một phương thức trước mắt có lợi nhất, Long Chiến tuyệt đối sẽ không thể không không thấy điểm này.
hôm nay nghênh đón hiển nhiên còn hơn đơn giản, không có lễ nghi đội, không có lễ nghi quan, chỉ có một đội cấm vệ, hơn nữa Long Nhất phụ trách tiếp đãi nhân viên, thấy là biết ngay thái độ của Cuồng Long Đế quốc đối Ngạo Nguyệt Đế quốc.
Khi Long Nhất còn đang trên đường, phái đoàn của Ngạo Nguyệt Đế quốc địa đã tới cửa thành, vài người mặc Ngạo Nguyệt Đế quốc quan phục đang cùng cửa thành giao thiệp cùng mấy thủ vệ, nhưng thái độ của thủ vệ rất cường ngạnh, chỉ chẳng để bọn họ vào mắt, nói Long Nhất không đến thì không cách nào để cho bọn họ vào thành.
Long Nhất tại không trung nhìn một hồi lâu, lặng yên không một tiếng động đáp xuống lầu thành, thủ vệ trệ thành lầu biết là Long Nhất, liền hành lễ vấn an, Long Nhất vung tay miễn.
lúc này đã gần mùa hạ, buổi trưa ánh mặt trời thập phần rực rỡ, quan phục mặc trên người bị ánh mặt trời chiến vào, toàn thân như bốc khói, phía dưới quan viên của Ngạo Nguyệt Đế quốc mồ hôi như mưa , thấy thủ vệ cương quyết không để ý tới, mấy người trán bốc hắc tuyến muốn mắng chửi lại e mất thân phận, nghi đến động chân tay mà lại kiêng kỵ Điều này không thể được vì đây là Cuồng Long Đế quốc chứ không phải Ngạo Nguyệt Đế quốc, đến lúc đó đánh được một người e rằng chỉ có nước răng và máu lẫn lộn luôn thôi
"Tướng quân, có phải xuống nghênh tiếp bọn họ không? bọn họ tới được một lúc rồi" Một tiểu đội trưởng phía dưới vừa nhìn Long Nhất vừa nói
"Tiếp chứ, đương nhiên là phải tiếp, nhưng không phải bây giờ, ngươi đem cho ta một cái ghế lại đây, ta muốn nghỉ ở trên thành lâu một lát" Long Nhất xảo trá cười nói, hắn cùng với Ngạo Nguyệt Đế quốc ân oán cũng không phải một ngày hai ngày , chút lợi điểm hẳn là không quá mức
Cứ như vậy, Long Nhất gác cả hai chân lên thành lầu, lại dặn mấy tên tiểu hình mua một ít hoa quả điểm tâm, trông như là đang hưởng thụ .
thời gian từng phút từng phút trôi qua, mặt trời đã ngả về phía tây, mà Long Nhất lại cùng thủ vệ trên thành lầu nhấm rượu, lại cùng mất tên bàn luận về chuyện nữ nhân…
đang lúc Long Nhất cùng bọn thủ vệ môn chén thù chén tạc thì phía dưới chẳng tiếng động, như là quá mệt mỏi rồi.
Long Nhất vừa nhấc mình vừa nhìn thấy thời gian cũng không còn sớm, đang muốn xuống tiếp phái đoàn Ngạo Nguyệt Đế quốc, đột nhiên nghe thấy tiếng một cô gái "Rốt cuộc, chuyện gì xảy ra? tại sao đợi lâu như vậy còn không cho chúng ta đi vào?"
Long Nhất tò mò xuống, chỉ thấy rèm trên một cỗ xe hào hoa mở ra, lộ ra mộ khuôn mặt thanh tú, mang theo vẻ uy nghiêm cùng sự thiếu kiên nhẫn.
"Nàng? sao có thể?" Long Nhất này vừa nhìn không khỏi khẩn trương, con mắt tức khắc trợn trừng lên, thiếu chút nữa thất thanh kêu lên.