Đây quả là một giấc mơ khổng lồ, một thế giới vô cùng vô tận với những tinh linh màu tím bạc phập phù như những hạt bụi, chúng phiêu lãng bay, rồi đọng lại, ngày như ngày, năm qua năm.
Cũng không biết qua bao nhiêu năm tháng, đám bụi này càng lúc càng lớn lên, kinh nghiệm qua vô số lần thống khổ lẫn giãy dụa, rốt cuộc cũng trở nên mạnh mẽ. Mà Long Nhất lúc này tựa như một người đứng xem bình thường chứng kiến sự thay đổi qua năm tháng, mà cuối cùng, Long Nhất kinh ngạc phát hiện, đám bụi đó từ từ hoá thành hình dáng của hắn.
Bất tri bất giác, hai người bắt đầu mơ màng? Là Trang chu mơ thành bướm? hay bướm mơ thành Trang chu, hết thảy đều không thể phân biệt được (ND: Sự tích "Trang chu mộng điệp, Điệp mộng Trang Chu", giải thích dài dòng lắm, ai rảnh thì tự tìm hiểu đi ). Nói đơn giản là Trang Chu ngủ gật mơ thấy mình là bưom bướm, con bươm bướm đó đang mơ mình biến thành Trang Chu đến lúc tỉnh dậy thì mơ màng tự hỏi mình là Trang Chu hoá thành bướm, hay Bướm hoá thành Trang Chu ). Long Nhất thậm chí quên hết sự việc tại Thương Lan Đại lục lẫn quên cả những việc xảy ra trong kiếp trước của hắn
Một Long Nhất đột nhiên nổ tan, tại thời khắc đó, một luồng ánh sáng tím bạc cường mạnh xuất hiện trong thế giới hư huyễn này, một người khổng lồ mặc giáp màu tím bạc, tay cầm cây chuỳ màu tím đậm xuất hiện trước mặt hắn (Miêu tả y hệt thần Zeus, chỉ là trong DotA Zeus hay bị gọi là "Búa Lùn" . Bản thân tui thấy hắn giống thần Thor hơn )
-"Ngươi là ai?" Long Nhất mơ hồ hỏi.
-"Ta là Lôi thần" người khổng lồ thoạt nhìn rất hung dữ, nhưng ánh mắt lại mười phần nhu hoà.
-"Lôi thần?" Long Nhất thì thào đọc lại mấy lần, trong đầu đột nhiên loé lên, hình như quen thuộc phi thường.
Lôi thần ha hả cười, khắp thiên địa đều rung động, hai bàn tay to của hắn vươn ra xoa đầu Long Nhất, những trí nhớ như năm tháng ngủ quên như thuỷ triều tuôn ra khỏi nơi giam cầm, từng hình ảnh của cuộc sống hiện ra trong đầu hắn, cả trong kiếp trước lẫn trong kiếp này.
Thật lâu sau, Long Nhất chầm chậm mở mắt, con ngươi đã khôi phục lại vẻ linh động và giảo hoạt như trước, hắn nhìn chằm chằm vào thân thể cao lớn của Lôi thần hỏi:
-"Ta nhớ ra rồi, ta đang ở nơi nào đây? Tựa hồ đã rất lâu rồi" Long Nhất cười cười nói.
-"Ngươi bây giờ đang ở trong tánh mạng lĩnh vực của ta, chỗ này thời gian không trôi, những kinh nghiệm ngươi thấy chỉ là thần tâm và lịch lãm dung hợp, rất may mắn, ngươi được ta chống đỡ nếu không đã gục rồi"
Long Nhất nhún nhún vai cười nói:
-"Ta không rõ, ngươi chỉ cần nói cho ta biết rốt cuộc là tốt hay xấu là được rồi"
Lôi thần ngẩn người, rồi ha hả cười rồi vỗ vai hắn:
-"Tốt, tốt lắm, không hổ là người thừa kế của ta, hết thảy mọi việc đối với ngươi mà nói đều là có chỗ tốt cũng có chỗ xấu, mấu chốt chính là suy nghĩ của ngươi như thế nào thôi"
-"Người thừa kế, ngươi nói ta trở thành một Lôi thần mới nhậm chức?" Long Nhất nhíu mày hỏi, có lẽ đối với người khác đã mừng rỡ vô cùng, nhưng hắn nghĩ còn xa hơn thế.
Lôi thần xấu hổ cười cười nói:
-"Ta nói cái nảy cũng chưa chính xác, vốn là như vậy, nhưng trong lúc truyền thừa xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, ta không biết ngươi còn có 3 khối thần bài, chúng xuất hiện liền làm cho xảy ra những biến hoá không lường trước được, trong cơ thể ngươi đồng thời có thần lực của tứ đại chủ thần. Thiên hạ vạn vật tương sinh htương khắc, có lẽ vì vậy sinh ra một ít tác dụng phụ"
Long Nhất nghĩ nghĩ, ý niệm vủa chìm vào ý thức hải để nhìn, nhất thời nhảy dựng lên, 4 cái toàn qua (ND: không dịch được từ này ) lớn nhỏ không đồng nhất, còn lại phong, thổ, thuỷ 3 hệ bị ép dạt ra bờ, làm thế nào trở thành hỗn loạn như thế này sao?
-"Bây giờ ta trở thành thần sao?" Long Nhất nháy mắt hỏi, đây mới chính là điều hắn quan tâm nhất, thành thần rồi chẳng phải là có thể tung hoành ngang dọc sao.
-"Ngươi bây giờ còn cách xa lắm, nếu xét đấn cấp độ, chừng nào thực lực ngươi có thể mặc được toàn bộ chiến giáp của Lôi thần thì lúc đó ngươi mới trở thành thần." Lôi thần cười cười nói.
-"Ta bây giờ có thể mặc được mấy món?" Long Nhất hỏi, trong lòng hắn có chút mong chờ câu trả lời.
-"Một cái cũng không được" Lôi thần bắt chước Long Nhất nhún nhún vai trả lời.
-"Thực lực ta bây giờ so với trước kia mạnh hơn hay yếu hơn?" Long Nhất hỏi thêm lần nữa, cho dù không thể trở thành chủ thần cùa thần giới, vậy thì ở nhân gian làm Pháp thần cũng không vấn đề gì.
-"Ách. so với trước thì mạnh hơn một chút" ánh mắt Lôi thần loé lên.
-"Một chút? Một chút đó nhiều ít bao nhiêu?" Long Nhất nghiến răng hỏi.
-"Xét về lôi hệ ma pháp, ngươi đạt đến đỉnh điểm của Đại ma đạo sư, còn quang, ám, hoả 3 hệ là đỉnh điểm ma tầm sư, cho nên mới nói là tăng lên so với trước một chút, còn thân thề ngươi so với trước thì mạnh hơn rất nhiều" Lôi thần đáp.
Long Nhất chăm chú nghe, bộ dáng của hắn tựa như là học sinh nghe thầy giáo thông báo kết quả học tập, một lúc sau hắn buồn bực nói:
-"Xem ra Lôi thần truyền thừa cũng chẳng có gì tốt hơn, ngay cả pháp thần cảnh giới cũng không đạt đến"
Lôi thần bước nhanh tới, Long Nhất mặt dù thân thể cao lớn cũng chỉ đứng tới bụng hắn, thoạt nhìn cứ như là một người lớn đứng với một đứa trẻ vậy. Hắn mang theo ngữ âm trầm trọng nói:
-"Trên thế giới này không thể có một người nào một bước lên trời, cho dù có một bước tới trời thì căn cơ cũng không ổn, cuối cùng cũng từ trời ngã xưống. Truyền thừa ngươi nói chẳng qua chỉ là tạo cho ngươi một căn cơ để thành thần, đến cuối cùng có thành công hay không đều phải dựa vào chính bản thân mình, ngươi rất có ngộ tính, trên thế giới này ngoại trừ thần chỉ có ngươi mới có thể câu thông với tinh linh nguyên tố ma pháp, mà đây chính là mấu chốt để trở thành thần."
Long Nhất gật gật đầu tỏ vè đồng ý, vốn đang tưởng rằng hắn phải chết không nghi ngờ gì nữa, bây giờ chẳng những sống khoẻ, còn gặp được Lôi thần trong truyền thuyết, còn được truyền thừa của gã, thực lực tiến bộ không phải thần tốc nhưng nói chung cũng có thu hoạch, làm người nên biết tự hài lòng một chút thôi.
-"Thời gian của ta giờ cũng không còn nhiều nữa, bây giờ ta truyền hết Lôi thần pháp thuật vào trong não ngươi, ngươi tự mình nghiên cứu đi, còn tiến được bao xa thì tự ngươi cố gắng vậy" Long Nhất nói xong bắn một đạo ánh sáng màu tím bạc vào trong đầu Long Nhất.
Trong phút chốc trong đầu Long Nhất đột nhiên hiểu được nhiều thứ, chính là phương pháp Lôi thần minh tưởng cùng một dạng với ma pháp công kích hay phòng ngự của thần cấp lôi hệ, ma pháp công
kích hay phòng ngự của lôi hệ thần cấp đối với Long Nhất lúc này cũng không quá hứng thú, dù sao thực lực hắn bây giờ còn kém quá xa, nhưng phương pháp Lôi thần minh tưởng coi như có một không hai, vừa hấp thu nguyên tố ma pháp đồng thời có thể tăng cường thân thể, Lôi thần là chủ thần duy nhất trong 7 vị chủ thần có lực công kich cường đại nhất, chủ yếu là do tu luyện Lôi thần lực, điều này làm Long Nhất nao nao muốn tu luyện thử.
-"Tốt lắm, nhiệm vụ của ta giờ đã hoàn thành, ngươi phải biết tự bảo trọng, trong cơ thể ngươi co tới 4 loại thần lực bất đồng nên ta cũng không biết ngươi sẽ biến thành hình dạng gì nữa, ngươi tự mình cầu phúc đi" Lôi thần cười cười nhẹ nhàng phủ nhận hết trách nhiệm, thân thể cao lớn từ từ nhạt dần.
Long Nhất cả kinh vội nói:
-"Chờ một chút, ngươi đi đâu đấy? Ngươi còn không nói cho ta biết thần giới rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì, 7 chủ thần các ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"
-"Ta từ một hạt bụi trong vũ trụ mà đến, hôm nay hoá thanh một hạt bụi bay đi, cho nên thần giới phát sinh sự tình gì, ngươi bây giờ không phải quan tâm, sau này từ từ ngươi biết được hết thảy mọi chuyện, hy vọng ngươi mang lại một niềm hy vọng cho thần giới chúng ta" Lôi thần nói xong câu nói cuối cùng, thân hình đã hoàn toàn biến mất.
Long Nhất ngẩn ngơ tại chỗ, hắn biết Lôi thần thật sự đã biến mất trên thế giới này rồi, trong lòng tự nhiên nổi lên một trận bi thương. Thần giới rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, hắn cũng không thèm quan tâm đến nữa, cuộc sống của hắn chỉ lấy tiêu sái làm mục đích, hắn từ trước đã không phải là cứu thế chủ, bây giờ không phải, sau này cũng không phải là cứu thế chủ.
-"Ta chửi, ngươi còn không nói cho ta biết cách thoát khỏi địa phương quỷ quái này nữa" Long Nhất đột nhiên hét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng, sau đó trươc mắt hắn đột nhiên tối sầm lại, mất hết tri giác (ND: Giống mấy ông bị lên tăng xông quá, Tết đến nơi rồi, chắc phải kiêng rượu bia thôi )
………………
Tế đàn hình tròn giữa Lôi thần đại điện, Long Nhất một thân trần truồng nằm dài trên đất, Lãnh U U và Ti Bích hôn mê nằm dựa vào người hắn, cách đó không xa Phong Linh khoé miệng còn vương tơ máu đang bất tỉnh nhân sự. Chỉ những kẻ duy nhất thanh tỉnh lại là 3 con thần thú, con cọp Tiểu Tam hôm nay lông đã hoàn toàn trắng bạch, không có một sợi lông tạp nào, trên người nó khí tức Quang minh nồng đậm dị thường, nó đang cùng Hoả kỳ lân và Cuồng Lôi thú dần dần tỉnh lại liền liếm vào cánh tay Long Nhất.
Cuồng Lôi thú khi thu nhỏ lại vẫn xinh xắn như một con cún nhỏ bình thường, nhưng ánh mắt và khí thế trên người nó lại không còn giống như trước, nếu nói trước khi vào Lôi thần cấm khu Cuồng Lôi thú chỉ có chút khí tức của thần thú, thì bây giờ Cuồng Lôi thú hoàn toàn trở thành một thần thú rồi, chính thức gia nhập vào đội ngũ của Hoả kỳ lân và Tiểu Tam.
Chính lúc này, Long Nhất đang hôn mê đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ, con mắt chậm rãi mở ra, khung cảnh Lôi thần điện dần dần hiện lên rõ ràng, tri giác cũng từ từ quay lại thân thể hắn.
Long Nhất vừa xoa xoa cái cổ cứng nhắc, vừa chống tay ngồi dậy đã thấy Lãnh U U và Ti Bích đang tựa đầu vào hắn, ngay sau đó hắn nghe được tiếng kêu của 3 con thần thú.
Long Nhất xoa đầu 3 con thần thú, cẩn thận dò xét khí tức của hai nàng một hồi, phát giác không có chuyện gì xảy ra, tựa hồ so với trước còn muốn tốt hơn rất nhiều. Hắn nhẹ nhàng nhấc hai nàng đặt qua một bên, đứng lên rồi lấy từ không gian giới chỉ ra một bộ quần áo mặc vào, muốn hỏi hắn tiêu tốn thứ gì nhiều nhất, tuyệt đối chính là quần áo, bởi vậy trong không gian giới chỉ của hắn luôn chứa đầy một đống quần áo. (ND: ke ke, chuyên gia đánh dã chiến, chuyên gia chơi trò "qua cầu gió bay", chuyên gia dùng quần áo làm nệm thì. ke ke. )
-"Linh nhi...." Long Nhất từ từ quay đầu, đột nhiên thấy Phong Linh khoé miệng còn vương tơ máu đang nằm trên mặt đất, hắn không khỏi kinh hô một tiếng vọt tới, bắt mặt một hồi, phát hiện nguyên khí Phong Linh đại thương, kinh mạch tắc ứ, tâm trí nàng lúc này đang hôn mê bất tỉnh
Long Nhất dùng hai đạo chân khí truyền nguyên khí vào Phong Linh, đột nhiên hắn bất ngờ phát hiện chân khí của mình đã có chút thay đổi, ít nhất công dụng đả thông mạch so với trước đây tốt hơn rất nhiều, hắn nghĩ chắc chắn do sau khi bị cải tạo đã sinh ra tác dụng phụ.
Long Nhất nghĩ nghĩ, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái giường lớn, nhẹ nhàng bế Phong Linh đang hôn mê lên giưòng, diện mạo của nàng vốn đã khôi phục như thường, mái tóc xanh mềm mại xoã ra, khuôn mặt không biết vì sao mang theo chút khẩn trương, mi tâm nhíu lại mang theo một cảm giác bi thương nồng đậm.
Thở dài một hơi nhẹ nhàng vỗ về mái tóc Phong Linh, Long Nhất quay người lại bế Lãnh U U lên giường rồi tận lực bồi tiếp Ti Bích. Ti Bích đang nằm đấy, mái tóc thật dài của nàng xoã ra che phủ cả khuôn mặt. Long Nhất nhẹ nhàng đưa tay lên vén tóc nàng, mái tóc chậm rãi vén sang bên, hắn đang muốn ôm lấy nàng, đột nhiên hai mắt trợn tròn, thân hình run lên, đúng là bộ dạng ngơ ngác không nói ra lời.