Tần Ninh đương nhiên không hề biết sát ý mãnh liệt của Sở Ngưng Thi, mà cho dù biết cũng không thành vấn đề.
Sở Ngưng Thi sớm muộn gì cũng phải chết.
Không chỉ Sở Ngưng Thi, mà Lăng Thiên cũng không thể tránh khỏi cái chết, Tinh Môn của Tần Ninh này không dễ cướp đoạt như vậy đâu.
Nhưng hiện giờ, cứu chữa cho đại ca hắn mới là việc quan trọng nhất.
“Vị sư huynh này, chúng ta tới đây để bái kiến Liệt Hỏa lão tổ!”
Ba người Tần Ninh dừng ở ngoài tòa lầu các, ngoài cửa tòa lầu đó, một bóng người đứng yên tại chỗ.
“Các người là... huynh đệ Tần Hải, Tần Ninh sao?”
“Đúng thế!”
“Mau vào theo ta, lão tổ đã đợi các người mấy ngày rồi!”
Ba người đi theo người thanh niên kia vào trong tòa lầu, cả tòa lầu rộng chừng trăm mét vuông, mấy đệ tử vội vàng lui tới.
“Lão tổ, hai vị đệ đệ của Tần Sơn sư huynh đã đến rồi!”
Người thanh niên kia đứng lại trước một căn phòng, khom người nói.
Tiếng cọt kẹt vang lên, cửa mở ra, người thanh niên kia ra hiệu cho mấy người Tần Ninh và Tần Hải đi vào.
Ba người bước vào trong, đột nhiên một luồng khí tức linh đan tươi mới chậm rãi tỏa ra.
Cả căn phòng tràn ngập gợn sóng linh khí, hơn nữa, khí tức linh đan khiến tinh thần người khác khoan khoái như vậy cũng đủ để chứng minh viên linh đan tỏa ra mùi hương như vậy không phải đan cấp thấp.
“Đến rồi à?”
Trong căn phòng, một ông lão đang ngồi cạnh giường, vẻ mặt nhìn có chút thăng trầm, mang theo hơi thở của sự già nua.
Khiến người khác cảm giác cực kỳ bí ẩn.
“Liệt Hỏa trưởng lão!”
Tần Ninh chắp tay.
Nếu không phải nhờ vị Liệt Hỏa trưởng lão này cứu sống đại ca bằng viên linh đan thì e rằng, hiện giờ hắn đã không thể nào gặp được đại ca Tần Sơn rồi.
Vì thế một lạy này là điều nên làm.
“Mặc dù ta và Sơn Nhi là sư đồ, nhưng Sơn Nhi coi ta như cha, ta cũng coi hắn như con. Hai huynh đệ các người tới vừa đúng lúc, đến xem đại ca ngươi một chút đi!”
Liệt Hỏa lão tổ phất tay, đứng dậy rồi quay lưng lại.
Hai người Tần Hải và Tần Ninh cùng bước tới phía trước.
Hiện tại, trên giường đang có một bóng người đang nằm.
Khuôn mặt kia vô cùng gầy gò, chỉ còn da bọc xương, xương gò má cũng cao ngất.
Trên cổ, làn da rũ xuống, mạch máu giống như rễ cây cổ thụ, trông rất đáng sợ.
“Đại ca...”
“Đại ca...”
Vẻ mặt của Tần Hải và Tần Ninh thay đổi hoàn toàn.
Hiện giờ, trong lòng Tần Ninh giống như bị kim châm.
Mặc dù hắn đã trải qua chín kiếp từng là con trai của Vô Thượng Thần Đế, nhưng kiếp này, hắn cũng chỉ là Tần Ninh.
Người đang nằm trên giường là đại ca của hắn Tần Sơn!
“Qúa độc ác!”
Hai tay Tần Hải nắm chặt, thấp giọng quát: “Là ai, là ai đã ra tay độc ác như vậy?”
“Lão phu cũng đang điều tra!”
Giọng nói của Liệt Hỏa lão tổ tràn đầy hận ý: “Manh mối điều tra ra được chỉ là có liên quan đến Phương Thế Vũ của hội Phương Viên, nhưng không thể chứng minh là do hắn ta làm!”
“Phương Thế Vũ?”
Tần Ninh âm thầm ghi nhớ cái tên này.
“Nhị ca, việc cấp bách hiện giờ là chữa trị cho đại ca, năm đạo linh hải bị phá hủy, hiện giờ trong cơ thể của đại ca không có linh khí chống đỡ, không chỉ tu vi sẽ bị giảm mà cả tính mạng cũng sẽ gặp nguy hiểm!”
Lúc này, Tần Ninh lấy ra ba loại linh đan đã chuẩn bị sẵn.
Phá linh đan, Tố linh đan, Hồi linh đan.
Đối với võ sĩ cần chữa lành linh hải, nếu dùng riêng từng loại thì không có tác dụng kỳ diệu đó nhưng nếu kết hợp thì hiệu quả lại quá mạnh.
Tần Ninh khó khăn đút linh đan cho Tần Sơn nuốt xuống, rồi yên lặng chờ đợi.
Đôi mắt trũng sâu của Tần Sơn chậm rãi mở ra.
“Đại ca!”
Thấy Tần Sơn tỉnh dậy, Tần Hải và Tần Ninh trở nên căng thẳng.
“Nhị đệ!”
“Tam đệ!”
Trong hai mắt của Tần Sơn lóe lên, tinh quang xuất hiện, nắm chặt tay hai người.
“Hai đệ...”
“Chúng ta cũng đã gia nhập học viện Thiên Thần rồi!”. Tần Ninh nắm tay Tần Sơn, khẽ cười nói: “Đại ca yên tâm, huynh đệ đồng lòng thì có thể chặt đứt kim loại, lần này cũng chính là lúc hai