Diệp Viên Viên lạnh lùng nói: “Kiếm khí hình cung đã thất truyền từ lâu, nghe nói kiếm khí này có vô số người khổ tu nhưng cũng không thu được kết quả gì!”
Tần Ninh lại có thể thi triển ra một cách dễ dàng.
Mặc dù nàng đã không còn quá bất ngờ vì những sự “kỳ lạ” của Tần Ninh nữa, nhưng dù sao thì Tần Ninh vẫn thật sự quá kỳ lạ.
Lúc này, Tần Ninh chỉ mỉm cười, từng dòng hồi ức hiện về trong đầu hắn.
Kiếm khí hình cung thật sự rất hiếm thấy trong thế giới này.
Nhưng năm ấy, khi vạn giới bị cách ly, kiếm khí hình cung lại là một đạo mà các kiếm khách bắt buộc phải tu hành.
Mà người tinh thông kiếm khí này không phải hắn mà là cha hắn.
Lúc ấy, tiếng nghị luận của mọi người dần giảm xuống.
Chiến liền hai trận, trận thuật và kiếm thuật của Tần Ninh đã đủ để khiến người ta kinh ngạc.
Người này thật sự khiến người khác phải chấn động.
“Cầm lấy đi!”
Huyền Sư đưa linh quyết ra, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Lần tỉ thí này, bọn họ buộc phải lấy được kích Thâm Uyên, nhưng không ngờ rằng lại xảy ra biến hóa.
Tần Ninh này rốt cuộc có lai lịch gì vậy?
Không lẽ là đệ tử của môn phái mũi nhọn nào đó trên Cửu U Đại Lục?
Tất cả lúc này đều kinh ngạc không thôi.
“Trận thuật và kiếm thuật của Tần công tử thật sự rất mạnh, khiến ta mở mang tầm mắt vô cùng”.
Đạo sĩ Kính Tâm đến từ đế quốc Kính Nguyệt nói bằng giọng ngọt ngào khiến người ta tê dại.
Người phụ này mà không phải đạo sĩ thì sẽ rất quyến rũ.
“Vậy tiếp theo chính là trận thứ ba nhỉ, đan thuật, đế quốc Kính Nguyệt chúng ta sẽ tới!”
Đạo sĩ Kính Tâm tự tin nói: “Trịnh Bình, ngươi phải thể hiện cho tốt vào!”
“Rõ, thượng nhân!”
Một thiếu niên có vóc người to lớn bước ra.
Trịnh Bình chính là người vừa lấy được hạng một đan thuật ban nãy.
Lúc này hắn ta cực kỳ tự tin.
Kiếm thuật và trận thuật của Tần Ninh cực kỳ lợi hại.
Nhưng không lẽ đến đan thuật cũng thế?
Dù gì cũng cực ít người có thể tu luyện được ba loại thuật một lúc.
Đạo nhân Kính Tâm cười nói: “Đế quốc Kính Nguyệt ta hôm nay sẽ lấy kim toái Lưu Ly ra để tỉ thí”.
“Một khối toái kim Lưu Ly nặng nửa cân, ta nghĩ nó cũng có giá trị tương đương kích Thâm Uyên chứ hả?”
Cô ta nói vậy thì tất cả đều gật đầu.
Toái kim Lưu Ly là linh bảo hệ kim, giá trị không thấp, có hiệu quả cực tốt với việc luyện chế linh khí tứ phẩm.
Tần Ninh nhìn toái kim Lưu Ly, mỉm cười nói: “Đồ tốt, ta sẽ lấy nó!”
Lúc này, Trịnh Bình cũng đi lên võ đài.
“Tại hạ là linh đan sư nhị phẩm, Tần công tử, xin lĩnh giáo!”
Tần Ninh lúc này cũng bước lên.
Lần này thấy Tần Ninh đi lên, hai cha con Minh Ung và Minh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc trước bọn họ không hề biết trận thuật và kiếm thuật của Tần Ninh lại giỏi đến vậy.
Nhưng đan thuật thì lại là lĩnh vực Tần Ninh cực kỳ sở trường.
Đan thuật của Tần Ninh giỏi đến mức thiên tài số một đế quốc là Thánh Tâm Duệ đều cam tâm làm đan đồng.
“Bắt đầu đi!”
Trịnh Bình cười nói: “Tại hạ luyện chế Tráng Mệnh đan, là linh đan nhị phẩm.
Đan dược này có thể giúp võ giả tăng ba phần thực lực vào những lúc quan trọng”.
“Hơn nữa lại không có tác dụng phụ!”
“Linh đan này có cấp bậc là nhị phẩm, không biết Tần công tử sẽ lấy đan dược nào ra so?”
Trịnh Bình nói xong, tự tin vô cùng.
Đan thuật của hắn ta rất mạnh.
Mà lần này chọn Tráng Mệnh đan cũng là một kỳ ngộ mà hắn ta có được khi mạo hiểm cuộc sống.
Đây là một linh đan nhị phẩm có từ thời viễn cổ, hắn ta có được nguyên liệu nhưng vẫn phải luyện hơn một năm mới luyện thành.
Nguyên liệu này có thể nói là tuyệt thế vô song.
Hắn ta tin rằng dù Tần Ninh chọn loại đan dược nào thì cũng không thể có giá trị bằng đan dược hắn ta luyện chế được.
“Ờ, vậy ta cũng luyện chế Tráng Mệnh đan vậy!”
Tần Ninh đáp.
Nụ cười của Trịnh Bình trở nên đông cứng.
“Tần công tử, đan dược này có nguyên liệu tuyệt thế vô song, ngươi chắc chắn chứ?”
“Làm gì có cái nào là tuyệt thế vô song? Vừa hay ta cũng có được nguyên liệu của Tráng Mệnh đan, đang định luyện chế đây này!”
Tần Ninh híp mắt cười nói.
Trịnh Bình cũng đòi qua mặt hắn bằng trò mèo này à?
Cố ý chọn loại đan dược