Lúc này, mười mấy người đi theo Minh Ung và Vân Khánh Tiêu giết thẳng tới.
Những người này đều là cường thủ cảnh giới Linh Phách, trong chớp mắt xông ra chém giết khiến đám Vượn Thẳng kia không thể chống đỡ.
Bụp bụp bụp…
Từng tiếng động vang lên, dưới sự hủy diệt của mười mấy người kia, đám Vượn Thẳng đột nhiên gào rú rút lui.
Tần Ninh nhìn thấy cảnh tượng này thì khẽ cau mày.
“Công tử, sao vậy?”
“Rất kỳ lạ”, Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Trong bốn khu vực lớn thì linh thú đều được phân chia rõ ràng, theo lý mà nói, Vượn Thẳng không phải ở khu vực núi Bắc Uyên, ở phía Bắc này”.
“Hơn nữa, lại còn tập trung thành đội…”
Tần Ninh vừa dứt lời, mọi người đã xôn xao căng thẳng hơn hẳn.
Xem ra, Vạn Linh Vực mà Huyền Minh đại trận phong ấn thật sự có chút kỳ quái.
Tần Ninh đưa mọi người đi về phía trước.
Sau đó là tới một sơn cốc.
“Tới rồi!”
Nhìn về phía trước, Tần Ninh thở phào.
“Hiệu quả của nơi này cũng tương đương với uyên cốc lúc đầu.
Ở đây, từng có mấy chục đạo đài.
Dưới mấy chục đạo đài này phong ấn một mảnh linh mạch nhỏ”.
Tần Ninh cười nói: “Bây giờ các vị đi vào bên trong, chọn lấy cho mình một đài để ngồi xuống, có thể ở đây nâng cấp tu vi cảnh giới”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, đương nhiên là mọi người vui mừng không thôi.
Mọi người đều được nghe đồn đại về Huyền Minh đại trận đã lâu, lần này các đế quốc, thậm chí cả những thượng quốc đều đích thân tới, chính là vì những bảo tàng trong đây.
Bây giờ, có thể trải nghiệm sự huyền diệu trong đó thì đương nhiên là ai ai cũng vui mừng quá đỗi.
Mấy chục người lập tức chọn lựa đạo đài, ngồi lên trên.
Trong chớp mắt, một luồng hơi thở dồi dào lan tỏa ra khắp nơi.
Toàn bộ không gian đạo đài, như Thất tinh bát quái trận, liên kết với nhau.
Sau đó một luồng linh khí dâng trào, xông vào cơ thể của mỗi người.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy sự rung động trong thân thể.
Đây không chỉ là hiệu quả của linh mạch mà còn có cảm giác được quy luật trời đất, rất kỳ lạ.
Tần Ninh giải thích nói: “Ở thời Minh Uyên đại đế, nơi này không ít cảnh giới Linh Phách, cảnh giới Địa Võ, thậm chí có cả võ giả cảnh giới Thiên Võ cũng tu hành ở đây”.
“Mà mỗi lần, họ trải nghiệm tu vi và lĩnh ngộ ở vùng đất này thì sẽ đều được đạo đài ghi lại”.
“Cho nên, ở đây không chỉ có linh khí dồi dào mà còn kiểu như đất truyền thừa”.
Lời này vừa nói ra khiến mọi người có mặt ở đây đều sửng sốt.
Nếu nói như vậy thì quả thật là ngồi lên đài này là có thể đạt được truyền thừa.
Quả thật quá đơn giản rồi!
Bỗng chốc, mấy chục người, ai cũng không nói thêm nhiều nữa mà bắt đầu cảm ngộ.
Lúc này, Tần Ninh lại đứng ngoài sơn cốc, nhìn mọi người, không đi vào.
Sau đó, thời gian dần trôi qua, nửa ngày sau, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tỉnh lại trước.
“Công tử, công tử không tiếp nhận truyền thừa sao?”
“Ta không cần!”, Tần Ninh cười nói.
Vùng đất này chính là nơi năm đó đại đế Minh Uyên và viện trưởng Thiên Thần dùng để dạy dỗ thủ hạ và đệ tử, những tu luyện truyền thừa kia đều thuộc về Minh Uyên đại đế và viện trưởng Thiên Thần.
Mà Minh Uyên đại đế và viện trưởng Thiên Thần đều được truyền thừa từ tôn giả Thanh Vân, chính là đồ đệ của hắn.
Cho dù hắn tiếp nhận truyền thừa thì cũng không thể đạt được lĩnh ngộ gì, chẳng qua chỉ là hấp thu một ít linh khí.
Trong Vạn Linh Vực này không chỉ có lợi ích như thế.
“Hai người các cô, lần này ta sẽ chọn cho hai cô một nơi tốt, đủ để cho thực lực của các cô tăng mãnh liệt”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Từ cổ chí kim, các loại thể chất đặc biệt đều có tu vi khác với người bình thường, khiến nhiều người ngưỡng mộ không thôi”.
“Thực ra, thể chất đặc biệt thật sự, nâng cấp cảnh giới tu hành chính là tìm đúng đường thì chắc chắn có thể một bước lên trời”.
“Cho dù là Cửu Chuyển Lung Linh thể của Viên Viên hay Hỗn độn thể của Sương Nhi thì cũng đều như vậy”.
Tần Ninh nhìn Vân Sương Nhi, lại cười: “Đặc biệt là cô, tới giờ mới đạt tới cảnh giới Linh Đài tầng 1, cảnh giới hơi thấp một chút”.
Nghe vậy, Vân Sương Nhi khẽ gật đầu.
Thời điểm xuất phát tu vi của cô ấy muộn, đạt được kết quả này thì đã là sự cố gắng rất lớn để nâng cấp.
“Lần