Thiên Nguyên linh cảnh là thứ mà bọn họ từng phải vào mật địa mới lấy được.
Để có được Thiên Nguyên linh cảnh, thượng quốc Thánh Nguyệt năm đó đã phải hi sinh tính mạng của mười mấy vị cường giả cảnh giới Địa Võ.
Vật này vô cùng đặc biệt, uy năng cực lớn, được xếp vào hàng linh khí truyền thừa của thượng quốc Thánh Nguyệt cùng với thương Chấn Thiên mà lão tổ nguyên soái Thánh Huy truyền lại.
Món này không thể nói mượn là mượn đực.
“Chuyện này thì ta không làm chủ được rồi! ”, Thánh Chuy cười khổ đáp.
“Vậy ai có thể làm chủ được? Thánh Minh Hoàng sao?”, Tần Ninh bình thản nói: “Ông ta có làm chủ được không?”
Lời này nói ra khiến Thánh Chuy cực kỳ không vui.
Cho dù là quốc chủ của thượng quốc Kim Càn, thượng quốc số một trong số bảy thượng quốc lớn đến đây cũng không gọi hẳn tên của phụ hoàng như vậy.
Dường như Tần Ninh không coi ai ra gì cả.
Thánh Chuy lại nói: “Phụ hoàng ta đúng là có thể làm chủ, nhưng Thiên Nguyên linh cảnh là chí bảo, cũng không phải thứ mà Tần công tử nói mượn là mượn được!”
“Đương nhiên ta sẽ không mượn không công rồi”.
Tần Ninh cười nhạt: “Để làm thù lao, ta sẽ đồng ý một điều kiện mà thượng quốc Thánh Nguyệt các ngươi đưa ra”.
Lời này nói ra, Thiên Động Tiên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Xem ra viên đá Tứ Phương kia rất quan trọng với Tần Ninh, nếu không hắn cũng không nói như vậy.
Một điều kiện.
Một điều kiện của Tần Ninh