Thiên Động Tiên thì tiêu dao hơn, yên tâm làm một phu xe.
Hiện giờ có Thương Hư lo lắng trong thượng quốc Đại Minh rồi, ông ta không cần thiết lắm.
Mọi chuyện trôi qua yên ả.
Sáng sớm hôm sau, Tần Ninh vừa mới dậy thì Thiên Động Tiên đã vội vã đi đến.
“Công tử, đế quốc Bắc Minh có tin”.
Thiên Động Tiên báo cáo: “Thiên Ám và Minh Ung nói khe Nam Thiên trong Vạn Linh vực của Huyền Minh đại trận có rung động...”
“Khe Nam Thiên?”
Tần Ninh hơi sửng sốt: “Không lẽ lão già đó có tin tức gì sao?”
“Hơn nữa khe Nam Thiên rung động thì Huyền Minh đại trận cũng xảy ra vấn đề.
Thiên Ám và Minh Ung không giải quyết được, muốn hỏi ý công tử xem làm thế nào?”
“Đương nhiên là họ không giải quyết được rồi”.
Tần Ninh lại nói: “Phải quay về một chuyến thôi”.
“Báo cho Thẩm Văn Hiên đến đế quốc Bắc Minh hội họp, giờ hắn ta đã là đồ nhi của ta rồi nên không thể ở mãi thượng quốc Thánh Nguyệt nữa”.
“Rõ!”
Tần Hâm Hâm và Minh Thanh Thanh cũng chạy tới.
“Ca, huynh phải đi sao?”
“Yên tâm đi, từ thượng quốc Đại Minh đến đế quốc Bắc Minh mà cưỡi đại bàng thì nhanh lắm, cũng chỉ bảy, tám ngày mà thôi.
Xong chuyện bên này, ta sẽ báo cho cha và