Chỉ nguyên điểm này cũng đủ khiến người ta cảm thấy hiếu kỳ rồi.
Một Tần Ninh mười bảy tuổi, cảnh giới Linh Phách tầng một, thế mà kiến thức lại giống như vượt qua cả bọn họ.
“Lần thí luyện Người được chọn này đã chốt địa điểm là ở đâu chưa?”, Tần Ninh hỏi.
“Đã chốt rồi, là trong Đại Hoang Cổ!”
“Đại Hoang Cổ?”
Tần Ninh chau mày.
“Nơi này nguy hiểm khác thường, luôn là một mảnh đất hung hiểm qua hàng vạn năm.
Xem ra các tông môn vẫn rất khinh thường chúng ta khi chọn nơi này đấy”.
Thánh Minh Hoàng cười khổ, không nói nhiều.
Đại Hoang Cổ có vị trí bên rìa dãy núi Cửu U, là một khu vực cực kỳ đặc biệt.
Nơi ấy trập trùng những nguy hiểm, có không ít võ giả đi vào do thám rồi lại bặt vô âm tín.
Nhưng dù thế, vẫn có vô số người mặc kệ mạng sống mà tiến vào đó.
Vì nơi đó thực sự rất mê hoặc.
Hàng chục vạn năm qua, truyền thuyết về nó vô cùng vô tận.
Có người may mắn đi vào trong đó và lấy được một linh khí ngũ phẩm.
Mà có người đi vào đó,