Cảnh giới Linh Phách lại không thực sự mở ra tu luyện hồn phách mà lại tập hợp linh hải, linh đài, linh luân.
Từ cổ chí kim, trong lớp văn nhân nhã sĩ, có xuất hiện thiên tài với trí nhớ siêu phàm, khả năng lĩnh ngộ nổi trội, cầm kỳ thi họa đều thông thạo.
Mà con đường võ giả, tu hành cơ thịt thân thể, mở linh trí.
Thể chất cường tráng, linh trí mạnh mẽ thì con đường võ tu mới đi được càng xa.
Đạt tới cảnh giới Linh Phách, đọc đến đâu nhớ đến đó chính là bản năng, khả năng lĩnh ngộ được nâng cao, từng bước được tôi luyện càng cao.
Cho nên cảnh giới Linh Phách, khai mở linh trí, nâng cấp tu hành, càng khủng khiếp hơn đó chính là một loại nâng cấp mang tính tổng hợp đối với 3 cảnh giới đầu.
Linh khí khoáng đạt, ổn định, mạnh mẽ, đây chính là ưu thế lớn nhất của cảnh giới Linh Phách.
Lúc này, Tần Ninh đã tiến vào trạng thái tu hành, lập tức cảm giác được tinh thần vô cùng tĩnh lặng, mạnh hơn gấp mấy lần so với ngồi thiền tu hành bình thường.
Hắn có thể khẳng định, đây chính là lợi ích mà phong thần châu đem lại.
Tần Ninh tạm thời đặt tên cho nó là trạng thái không linh.
Một khi bắt đầu tu hành thì phong thần châu cũng nổi lên tác dụng, tiến vào trạng thái không linh.
Tần Ninh so sánh một chút thì thấy tu hành mức này còn mạnh hơn so với mình tu luyện lĩnh ngộ gấp mấy lần.
Thời gian trôi qua, Tần Ninh chậm rãi mở mắt.
Đập vào mắt là một nhan sắc thanh thuần khiến người ta nghẹt thở.
Xinh đẹp không có bút sách