Lục tử Yên đang ngồi trên đất, lấy ra bình thuốc vội vàng xoa thuốc lên, máu được cầm ngay, lúc này cô ta mới thầm thở phào.
“Xin hỏi công tử tới từ đâu?”
“Đế quốc Bắc Minh”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Trong Đại Hoang Cổ vô cùng nguy hiểm, chỉ cần bất cẩn một chút là mất mạng ngay.
Cô nên đi tìm bạn của cô trước đi”.
Vừa dứt lời, Tần Ninh đã rời đi ngay.
“Hả?”
Nhưng lúc này, Lục Tử Yên lại đuổi theo, đi sát từng bước.
“Cô đi theo ta làm gì?”
Tần Ninh ngừng bước, xoay lại nhìn cô ta.
“Công tử, một mình ta khó mà an toàn, trong lòng đầy lo lắng, xin công tử cho phép tiểu nữ đi theo…”
Lục Tử Yên tỏ vẻ đáng thương, lại thêm bộ dạng quần áo rách nát khiến người ta cảm thấy thương tiếc.
Đổi lại một người khác, sợ là đã có ý xấu rồi.
Nhưng không may, trước mặt cô ta lại là Tần Ninh.
“Muốn đi theo thì đi theo, nhưng đừng gây phiền phức cho ta!”
Tần Ninh sải bước, chìm vào trong rừng núi, đi vào nơi sâu nhất.
Lục Tử Yên lúc này mới thở phào một hơi.
Sau khi tách khỏi nhóm người của thượng quốc Lộc Thiên, cô ta một thân một mình, nếu lại gặp kẻ tham tài háo