“Công tử, trong một tháng Sương Nhi tăng liền ba cấp, không lẽ công tử không vui? Không bất ngờ sao?”, Vân Sương Nhi không phục nói.
“Vui chứ!”
Tần Ninh đáp: “Thế nhưng lại không bất ngờ, dù sao một khi cô mở thể hỗn độn ra thì tốc độ tăng cấp tu vi sẽ ngày càng nhanh”.
Vân Sương Nhi lè lưỡi.
“Không lẽ cô thật sự muốn ta thưởng hả?”, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Cũng được thôi, ta vốn định chờ khi cô càng thêm sùng bái công tử ta thì mới cho cô làm ấm giường giúp ta, hay giờ làm trước nhé?”
“Công tử đúng là vô lại!”
Mặt Vân Sương Nhi đỏ bừng lên.
Làm ấm giường!
Nghĩ đến hành vi đó, tim Vân Sương Nhi liền đập thình thịch.
“Công tử, chỉ có mình người sao?”
“Còn cả Thánh Thiên Viêm nữa, tên nhóc đó đi thăm dò thông tin rồi.
Ta có mấy món đồ muốn bán, nên định xem chỗ giao dịch của thành Đại Hoang này”.
“Ta biết đó, để ta đưa công tử đi!”
“Ừ!”
Hai người