Tần Ninh do dự một lát.
“Được rồi, tuy là hơi thiệt chút nhưng cũng tàm tạm”.
Tần Ninh vung tay lên giao cho Yến Quy Phàm lệnh bài nòng cốt Kiếm Các, sau đó nhìn 3 tên kia, nói: “Vài ngày tiếp theo, các ngươi đi lan truyền tin tức đi.
Nếu làm tốt thì ta cũng không ngại cho các ngươi một tấm lệnh bài tông môn hạng 3”.
Lời này vừa nói ra, ba tên kia tỏ ra vô cùng mừng rỡ.
Lệnh bài tông môn hạng 3, đối với bọn chúng mà nói thì không quan trọng lắm.
Nhưng đối với đệ tử dưới trướng thì vô cùng có sức hút.
Ba tên kia nhanh chóng rời đi, mừng rỡ không thôi.
Thánh Thiên Viêm lúc này cũng thở phào.
Tần Ninh không giết 3 người bọn chúng đã là may mắn vạn lần rồi.
“Thánh Thiên Viêm, nếu ngươi lại phạm tội hồ đồ một lần nữa thì ta không ngại giết chết ngươi đâu.
Tuy ta muốn tuân thủ giao ước với phụ hoàng ngươi, nhưng nếu phá ta…”
“Vâng vâng vâng!”
Thánh Thiên Viêm vội vàng gật đầu như giã tỏi: “Tại hạ sẽ ghi lòng tạc dạ!”
Tần Ninh khẽ gật đầu, sải bước đi vào trong phòng.
“Công tử!”
“Sương Nhi, cô ngồi xuống đi”, Tần Ninh kéo Vân Sương Nhi, ngồi lên giường nói: “Tiếp theo, ta bắt đầu bế quan, cô cũng đóng cửa