Công chúa Linh Lung hơi sửng sốt, cười đáp: “Lệnh bài của Bách Hoa tông mà cũng đem ra bán đấu giá, xem ra người này đúng là không tầm thường, ta cũng muốn gặp hắn xem sao”.
Cương quốc Linh Lung cũng là một trong ba mươi sáu cương quốc, nhưng khác ở chỗ cương vương của cương quốc Linh Lung là nữ, bọn họ trước giờ đều chỉ có nữ vương.
Công chúa Linh Lung chính là người được chọn để làm cương vương đời tiếp theo.
“Tần Ninh, đế quốc Bắc Minh, thú vị thật! ”
Cùng lúc đó, ở phía Tây thành Đại Hoang, cũng có mấy chục bóng người đang chen chúc trong một tòa nhà cổ.
Bên trong đại sảnh có mấy người đứng yên, bên trên là một người yên tĩnh ngồi.
“Điện hạ Kha Vũ, Tần Ninh này cũng rất khó đoán!”
Một thanh niên chắp tay nói: “Trong tay có hơn mười tấm lệnh bài, không đem ra để chiêu mộ nhân tâm mà lại bán đấu giá đổi lấy bảo vật kim linh, lại còn gióng trống khua chiêng như vậy khác nào tìm đường chết”.
“Lần này giết chết hai người Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên, chỉ e là lần sau lại có ai đó bị hắn dẫn dụ tới!”
“Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên đó thuộc mười người đứng đầu trong bảng Thiên Anh.
Kẻ này giết được cũng là có chút thủ đoạn, không thể khinh thường!”
“Sợ cái gì!”, lại một người nói: “Điện hạ nhà chúng ta là thiên tài trăm năm có một trong cương quốc Thiên Hà, mặc dù xếp hạng ở trong bảng Thiên Anh không cao, nhưng là do điện hạ luôn ẩn giấu thực lực”.
“Không sai, Thiên Lãm Thanh đó cũng chẳng phải đối thủ của điện hạ nhà chúng ta”.
Mấy người ngồi trong đại sảnh thảo luận.
“Được rồi!”
Thanh niên đang ngồi đoan chính này phất tay một cái, mặc đồ màu xanh trong suốt như nước, đôi mắt lóe ra ánh sáng xanh kỳ dị.
“Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên mà đơn đấu thì không phải là đối thủ của ta, nhưng nếu cả hai liên thủ thì ta cũng không dám nói có thể chặn được chúng!”
Kha Vũ bình tĩnh nói: “Tần Ninh đó giết được hai người