Cảnh giới Địa Võ chính là cửa tu hành thứ hai của võ giả.
Cửa thứ nhất đương nhiên là từ chín cửa cảnh giới đến cảnh giới tứ linh, ví dụ như trong thành Lăng Vân của đế quốc Bắc Minh, cảnh giới Thiên Môn đủ để xưng làm trưởng tộc.
Mà ở các quốc gia, cảnh giới Địa Võ đủ để xưng bá đế quốc.
Đến cửa tu hành thứ hai mới là sự tiến dần từng bước của võ giả.
Cảnh giới Địa Võ, dù là ở Cửu U đại lục hay là vùng đất Cửu U bên trong dãy núi Cửu U thì cũng đủ để đứng vững.
Phải biết rằng, Diệp Viên Viên hiện giờ mới mười tám thôi, mà ba người Sở Thiên Kiêu, Địch Minh và Hạng Vân Thăng cũng đều là hai mươi tuổi mới đạt đến cảnh giới này!
Thật sự là quá khủng bố mà!
“Theo yêu cầu của công tử thì vẫn còn hơi chậm!”, Diệp Viên Viên không vui vẻ cho lắm mà bình tĩnh nói.
Hơi chậm?
Thế mà còn chậm?
Yến Quy Phàm cùng Thánh Thiên Viêm triệt để cạn lời.
Mà lúc này, trong lòng bọn họ cũng cực kỳ không hiểu.
Tần Ninh làm cho hai thiên chi kiêu nữ này khăng khăng một lòng như thế,