Trong ba mươi sáu cương quốc cũng chỉ có cương quốc Đại Sở, Hỏa Hầu và Thiên Tượng là có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên tồn tại, còn lại cảnh giới Thiên Võ bảy biến đã là kẻ mạnh đứng đầu.
Hơn nữa bên trong ba mươi sáu cương quốc này cũng không chỉ có một vô địch cảnh giới Thiên Võ, một vài cương quốc yếu hơn cũng có đến hơn mười vị, mạnh hơn thì trên trăm.
Ví dụ như ở ba cương quốc lớn thì không ai biết là có bao nhiêu.
Nhưng chính nhờ những cảnh giới Thiên Võ này tồn tại mà cương quốc được đảm bảo vĩnh viễn không suy sụp, nền tảng mạnh mẽ.
Dương Khai Hoài có hơi thở cảnh giới Thiên Võ bảy biến đè ép, nhìn về phái Tần Ninh, sát cơ lộ ra rõ ràng.
“Là ta đây, nhưng ta không quen ông mà nhỉ?”, Tần Ninh chậm rãi đáp.
“Không quen ta? Giết người của cương quốc Tam Dương ta mà còn dám nói là không quen ta?”
“Ồ?”, Tần Ninh nhìn Dương Khai Hoài: “Xem ra ông là người của cương quốc Tam Dương hả”.
Thánh Thiên Viêm nói nhỏ: “Tần công tử, đây là cương vương của cương quốc Tam Dương – Dương Khai Hoài”.
Nghe vậy, Tần Ninh lại nói: “Ta không cần biết ông là ai, nhưng kẻ nào trêu chọc ta thì ta sẽ giết kẻ đó.
Nếu ông không biết điều thì ta cũng giết ông luôn”.
Lời này nói ra, xung quanh liền trở nên ồn ào.
Tần Ninh này có khẩu khí lớn thật.
Mà khi các đệ tử xuất hiện, tìm được