Mà trái lại ông ta, mới phải sợ Tần Ninh.
“Cam gia, Nhạc gia và Phần gia, chỗ nào cũng là thù với Kiếm gia.
Ông Kiếm, ông xem nên xử lý thế nào?”, Yến Đế từ tốn nói.
Nghe vậy, Kiếm Minh Sơn lại mềm nhũn cả người.
Đường đường là cương vương, hỏi ông ta xử lý thế nào, điều này thật khiến người ta không thể chấp nhận được.
“Bệ hạ, người làm thế nào cũng được ạ…”, Kiếm Minh Sơn lau mồ hôi trên trán, không nhịn được thở dài một hơi.
“Vậy được!”, Yến Đế từ tốn quay ra, nhìn đám người, ánh mắt rơi xuống Cam Thịnh, Nhạc Hoành và Phần Viên.
“Cam Thịnh, Nhạc Hoành, Phần Viên, 3 ngươi ngông nghênh làm bậy, giết hại Kiếm gia, tội đáng muôn chết, thành viên nòng cốt của 3 gia tộc lớn đều bị chém đầu, giết không tha!”
Yến Đế chậm rãi nói: “Những kẻ này, giao cho Kiếm gia xử lý, kẻ nào phản kháng, chu di cửu tộc!”
Lời này vừa nói ra khiến đám Cam Thịnh vẫn chưa nhảy lên mà Kiếm Minh Sơn đã ngồi bệt xuống đất.
Hình như cuộc sống xoay chuyển quá nhanh rồi đấy!
Vừa rồi, Kiếm gia bị dồn vào đường cùng, bây giờ lại được sống, không đúng, không phải được sống, mà là sống lại.
Tất cả những điều này là vì Tần Ninh.
Thiếu niên trông