Nghe thấy lời này, trái tim Yến Đế bỗng nảy lên một cái.
Nếu như hắn ta trợ giúp Tần Ninh tìm Kiếm gia, đồng thời biết trước Kiếm gia đang ở thành Cam Ninh, bảo vệ Kiếm gia, thêm việc trước đó Yến Quy Phàm và Tần Ninh có kết giao bạn bè, có lẽ cương quốc Nam Yến sẽ được lợi nhiều hơn.
Nghĩ đến đây, Yến Đế ở trong lòng cảm thán một trận.
“Yến Bắc Thần!”
Tần Ninh nhìn về phía Yến Bắc Thần, nói: “Yến Quy Phàm đã đi vào Kiếm Các rồi chứ?”
“Ừm, chuyện này, còn phải đa tạ Tần công tử”.
Lúc này, Yến Đế chắp tay nói.
“Yến Quy Phàm thức thời, còn mạnh hơn ngươi nhiều”.
Nghe thấy lời này, Yến Đế trong lòng cười khổ một tiếng.
“Tần công tử, bắt đầu từ hôm nay, thành Cam Ninh sẽ thuộc sự quản lý của Kiếm gia, Kiếm gia thậm chí có thể dùng luôn toà thành này để làm căn cơ lập quốc, cương quốc Nam Yến ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy”.
Tần Ninh nghe thấy vậy, gật gật đầu.
Lập tức nhìn về phía Kiếm Minh Sơn và Kiếm Thương Tùng.
“Tiểu Minh vẫn còn đang tiếp nhận truyền thừa của tổ tiên nhà ngươi, có lẽ cần thời gian vài ngày, trong mấy ngày này, ta sẽ ở lại trong phủ”.
“Vâng vâng vâng!”
Kiếm Minh Sơn lúc này vội vàng gật đầu, một ông lão mấy chục tuổi lại phấn khích như đứa trẻ