Nghe vậy, Tần Ninh mỉm cười.
“Vừa vặn cho ta một cơ hội làm tròn lời hứa!”
Tần Ninh nhìn đệ tử vừa nói ban nãy, đáp: “Chúc Long tông bắt nạt các ngươi như thế nào, tông chủ ta sẽ lấy danh dự lại cho các ngươi như thế”.
“Thanh Vân tông sẽ là tông môn bao che đệ tử nhất Cửu U đại lục, kẻ nào dám bắt nạt các ngươi, ta sẽ khiến cho kẻ đó cảm thấy hối hận vì đã làm vậy”.
“Nhưng, ta hy vọng các ngươi nhớ kỹ, ta có thể che chở các ngươi, nhưng cũng sẽ không dễ dàng tha thứ bất kỳ sự phản bội nào.
Kẻ nào phản bội Thanh Vân tông, bất luận lý do gì, giết không tha!”
Bên dưới, các đệ tử đều phấn chấn vỗ tay.
Dù thế nào thì đây cũng là lần đầu tiên Tần Ninh nói ra những câu này dưới danh nghĩa tông chủ.
Nếu không làm được thì chính là tự mình mất mặt.
Huống hồ, rùa thần Thanh Vân tông sống lại, thời kỳ đại hưng của Thanh Vân tông sắp xuất hiện.
“Hahaha! ”
Đột nhiên, một tiếng cười vang lên vào lúc này.
Hơn trăm người lướt gió đến, từng hơi thở kinh người cuốn theo gió xông ra, phiêu đãng ở bên trên quảng trường trước đại điện.
“Lý Dương Chiêu, ngươi không muốn Thanh Vân tông bị Chúc Long tông ta chiếm đoạt, thì cũng đừng tìm một tên tông chủ thí mạng như thế