“Thằng nhóc này là hậu nhân của Kiếm Âm Sơn à?”
“À? Tên tiểu tử này… hình như chả có chỗ nào đặc biệt hết…”
“Cô bé này, ngược lại có một trái tim Linh Lung, cũng không tồi…”
Tôm cát nhỏ nhìn mấy người rồi đưa ra từng lời bình, cuối cùng nhìn về phía Tần Ninh nói: “Tần gia, hình như lần này ngài chọn người chẳng ra sao cả”.
“Liên quan gì đến ngươi!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Được rồi, theo ta đi thôi”.
“Được rồi được rồi, ngay cả kích Dại Vũ ngài cũng đã mượn được, nếu ta không đi cùng ngài há chẳng phải sẽ bị ngài nướng ăn sao!”
Tần Ninh không nói gì thêm, nhìn về phía Vũ Tam Gia, nói: “Ngươi dẫn bọn họ đi trước chờ ta, ta và tôm cát nhỏ đi đến chỗ sâu xem thử”.
“Gia!”
Vũ Tam Gia lập tức nói: “Để ta đi cùng ngài đi! Ở trong đó dù sao cũng là…”
“Không cần, ta chỉ đi xem thử một chút, sẽ không làm gì hết!”
Tần Ninh vừa nói xong, phất tay áo, tôm cát nhỏ trực tiếp nhảy lên vai Tần Ninh, nó cũng không dám nhảy lên đầu của Tần Ninh, nó vẫn chưa muốn thành tôm nướng đâu!
Hai bóng hình từng bước rời đi, biến mất ở trong bụi cây xanh.
Bốn người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh và Thiên Linh Lung cho đến bây giờ vẫn chưa có phản ứng lại.
Chuyện này