Đỗ Phương Hồi bây giờ đang bị nhốt ở một bên, vẻ mặt ảm đạm.
Không phải do hắn ta không đủ trung thành mà do thủ đoạn của cái người tên lão Vệ kia quá kinh khủng.
Mạc Khắc trầm mặc một lát, nói: “Cụ thể ra sao ta không rõ lắm, nhưng người của Thiên Đế Các có trợ giúp bọn ta”.
“Hơn nữa người của Thiên Đế Các hình như có quan hệ với rất nhiều Ma Đế ở Ma tộc của bọn ta”.
“Hai người cương vương Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch lúc đó có thể nói là người kế nhiệm mấy người Cửu U Đại Đế, tôn giả Thanh Vân, tôn giả Đại Hoang, Hoàng Phủ Nhất Cầu, là cường giả đứng đầu Cửu U đại lục, nếu nói người có thể giết chết Minh Uyên ở thời điểm đó thì chỉ có thể là người của Thiên Đế Các mà thôi”.
Tần Ninh dần dần hiểu ra.
Tuyệt Ninh tông xét cho cùng cũng chỉ là quân cờ bị nhóm ma đế thua cuộc năm đó chôn giấu mà thôi.
Còn Thiên Đế Các hợp tác với Ma tộc kia rất có khả năng bản thân bọn chúng chính là loài người.
“Vị trí của Thiên Đế Các ở đâu?”
“Cái này thì ta không biết”, Mạc Khắc giờ phút này chân thành nói: “Lần nào cũng là người của Thiên Đế Các đến tìm bọn ta, bọn ta không biết Thiên Đế Các ở đâu, hơn nữa bọn họ xuất hiện ở trên Cửu U đại lục, giết người cũng dùng danh nghĩa Tuyệt Ninh tông của bọn ta làm”.
Tần Ninh dần dần sáng tỏ, bảo sao trước đây Minh Uyên lại nhắc đến cái tên Tuyệt Ninh tông.
“Vậy ngươi hẳn là biết lúc trước người của Thiên Đế Các