Hắn vừa nói một bên đẩy cửa phòng họp ra, bước vào.
Trì hoãn một lúc, bên trong đã có không ít người đến, tất cả đều là những streamer tương đối nổi tiếng trong công ty.
Mặc dù nhóm người này cũng không cần có yêu cầu cao như ở trong giới giải trí nhưng mà căn bản vẫn dựa vào mặt để ăn cơm.
Bởi vậy quanh đây ngồi toàn tuấn nam mỹ nữ, ngược lại khiến người ta sáng mắt lên.
Cung Đào đi phía sai Kiều Quảng Lan hừ một tiếng, mắng câu "Cái quái gì chứ", rồi cũng theo vào trong.
Tạ Trác nhìn chằm chằm bước chân của gã, phỏng chừng là căn thời gian, lặng lẽ đem móng vuốt ném thứ gì đó ra ngoài một cái ——
Một đồng tiền xu lăn trên mặt đất, bởi vì lực ném quá tốt, khiến cho đồng tiền xu cứ lăn thẳng như thế, cứ vừa khéo lăn đến bước đặt chân tiếp theo của Cung Đào,
Kiều Quảng Lan vốn dĩ còn đi ở phía trước gã đột nhiên cảm giác được phía sau có tiếng gió, dùng bản lĩnh của hắn tất nhiên sẽ không bị va phải, thế nhưng vẫn vội vãn nhảy tới phía trước hai bước lớn.
Cung Đào trực tiếp nằm úp sấp bên cạnh hắn, tiện thể hất văng cái ghế gần nhất, thành công hấp dẫn toàn bộ ánh mắt trong phòng hội nghị.
"Ha ha ha!"
Sau một chốc im lặng, rốt cục có người không nhịn được bật cười, tuy rằng rất nhanh nhịn lại được, thế nhưng vẫn khiến cho sắc mặt Cung Đào phút chốc biến thành màu gan heo.
Kiều Quảng Lan: "Này, làm gì thế? Cúng tổ tiên cũng không cần thành kính vậy chứ?"
Hắn châm chọc một câu, trực tiếp bước qua người Cung Đào, ngồi xuống chỗ của mình.
Bình thường nhân duyên của Cung Đào cũng không quá tốt, lúc này chẳng có ai thèm đỡ gã, không thể làm gì khác hơn là chật vật tự bò dậy từ mặt đất, lấy một cái ghế ra rồi ngồi xuống.
Đây là lần thứ hai Kiều Quảng Lan tham gia họp như thế này, đơn giản chỉ là người quản lý tổng kết thành tích cá nhân của một tuần, lại bàn giao việc tuần tới, sau đó là có thể kết thúc rồi.
Hắn ngồi trên ghế nghe câu được câu mất, đặt bút tùy tiện vẽ ra một con gấu trên bản ghi chép trong cuộc họp, xung quanh không có ai ngồi gần.
Cũng không phải trong đây có quá nhiều chỗ trống, hay là nhiều người vắng mặt, mà là tất cả mọi người không muốn đến gần Kiều Quảng Lan, chê cậu quá xui xẻo.
Dù sao cũng cùng livestream như nhau, mọi người đều biết, "Phòng livestream vi phạm điều cấm" Streamer sẽ thường phải tiếp xúc với rất nhiều thứ đồ kỳ kỳ quái quái.
Trước khi Kiều Quảng Lan đến đã có bốn streamer khác chết đi, tất cả mọi người đều công nhận đó là kênh livestream xui xẻo nhất.
Tuy nói mức lương tuyệt đối là cực cao, khán giả khen ngợi cũng thích lắm, nhưng mà nếu không phải đến mức quá nghèo, sẽ không có bất kỳ ai ngueyenj đi đi nhận kênh này.
Lúc người xung quanh ngồi xuống, cũng chỉ sợ dính phải vận xui của Kiều Quảng Lan.
Có ngại hay không ngược lại Kiều Quảng Lan chẳng buồn để ý, mãi đến khi nghe được một am thanh quen tai nói: "Tôi tới trễ", lúc này cậu mới ngẩng đầu.
Hắn không có nghe lầm, người mới tới chính là Thôi Như Chính, chỉ có khác cái là, lần này gã ta đeo một cặp kính mắt, nhìn qua văn nhã không ít.
Lúc ánh mắt Kiều Quảng Lan nhìn tới cũng vừa khéo ánh mắt gã ta liếc tới bên này, bốn mắt chạm nhau, Thôi Như Chính gật đầu nhẹ nhàng nở nụ cười với hắn.
Biểu tình Kiều Quảng Lan như nhìn thấy có heo bay trên trời*.
*Hãy tưởng tượng xem nếu một ngày bạn thấy một con heo biết bay ở trước mặt bạn bạn sẽ cảm thấy thế nào? =)) Kỳ lạ, bất ngờ, kinh ngạc, hay là buồn cười,...
Tạ Trác hừ lạnh một tiếng, lôi Kiều Quảng Lan một chút, Kiều Quảng Lan thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng nói: "Anh làm gì thế?"
Tạ Trác nói: "Không có gì, chỉ là suýt bị rơi ra."
Kiều Quảng Lan trực tiếp nhấn đầu của anh về lại túi áo.
Tạ Trác: "..."
Bên cạnh có người nhỏ giọng nói: "Tại sao mỗi lần chúng ta họp hội nghị công khai, đại sư Thôi đều đến? Tuy nói ngài ấy hợp tác rất nhiều hạng mục cùng chứng ta, nhưng mà đây cũng là họp nội bộ mà?"
Đây đúng là điều Kiều Quảng Lan muốn hỏi, hắn lập tức dựng lỗ tai lên nghe ngóng.
Tiếc là thanh âm người còn lại quá nhỏ, hắn không nghe được, vì thế bóp Tạ Trác một cái.
Tạ Trác: "...!Cậu ta nói Thôi Như Chính là một cổ đông của công ty."
Kiều Quảng Lan kinh ngạc nói: "Cái bộ dạng điểu ti* của gã ?"
*Điểu ti: là một từ ngôn ngữ mạng TQ, ý chỉ những người thất bại về mọi mặt, đối lập với cao-phú-soái, điểu ti là dạng lùn-nghèo-xấu.
Không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp bình thường, yêu đương thất bại.
Tạ Trác nhỏ giọng nói: "Người kia cũng nói như vậy."
Kiều Quảng Lan không nhịn được lại liếc mắt nhìn Thôi Như Chính một cái, đột nhiên cảm thấy gã ta cũng không phải rất điểu ti, hoặc có thể nói là không còn thấy điểu ti giống lần trước nữa.
Tuy rằng vẫn là gương mặt kia, thế nhưng thay một bộ quẩn áo, đeo thêm cặp kính mắt, khí chất đã không còn giống như trước kia nữa.
Loại cảm giác không ổn kia lại lần nữa dâng lên.
Cuộc họp vừa đến giữa trưa, tất cả mọi người đã cảm thấy đói bụng cồn cào.
Ngay khi cuộc hopk kết thúc, mọi người đều rời đi hết, khắp tay Kiều Quảng Lan đều dính bút mực đen, để Tạ Trác và bản ghi chép cuộc họp để lại phòng, vỗ vỗ đầu anh rồi nói, "Toi đi rửa tay một cái", nỏi rồi quay người đi ra ngoài.
Cửa vừa đóng, Tạ Trác lập tức đứng lên, chạy đến bên cạnh bản ghi chép, xé xuống tờ giấy ban nãy hắn vẽ gấu, gấp vài cái, nhét vào túi nhỏ trước yếm của mình.
Anh hài lòng ấn ấn yếm nhỏ của mình, để ngăn cho "Bức tranh do người trong lòng vẽ" không cẩn thận rơi mất.
Nhưng vẫn không kiềm chế nổi tò mò trong lòng, lật lật nội dung mấy bản ghi chép trước đó của Kiều Quảng Lan.
Tờ thứ nhất vẽ một con ba ba nhỏ, khắp thân từ trên xuống dưới chỉ được vẽ bằng một nét, miễn cưỡng nhìn ra được hình dáng, trên người viết hai chữ "Lộ Hành", trên người con ba ba bị ngòi bút chọc rất nhiều cái.
Tạ Trác: "..."
Hận thù nói cho cùng cũng là một loại yêu thương, nhất định phải giữ vững mỉm cười.
Ở thế giới kia, Tạ Trác đã từng được sư phụ của Kiều Quảng Lan và nhiều đại sư phong thủy đức cao vọng trọng khác tự mình tán thưởng, khen anh "Thần thái nhẹ nhàng, dung nhan xuất chúng, hoa ngôn tiêu sái, phong độ tuyệt vời."
Mặc dù trong giới phong thủy Trường Lưu Phái của anh và Ý Hình Môn của Kiều Quảng Lan luôn đứng ở hai phía đối lập, thế nên luôn luôn đấu đá lẫn nhau trong sáng ngoài tối, đều muốn chiếm lấy vị trí môn phái đứng đầu.
Nhưng là vừa khéo như thế, lời