Phong Vũ Thần không phải không muốn công khai cho mọi người biết chuyện cả hai đã kết hôn, mà là anh đang đợi thời cơ thích hợp!
Bình thường những buổi tiệc thế này Phong Vũ Thần sẽ không đến, nhưng vì biết rõ hôm nay Trịnh Minh Hạo cũng sẽ đến!
Anh có thể nhìn ra được Trịnh Minh Hạo mặc dù luôn miệng nói hận Kiều Mẫn Hi nhưng thâm tâm hắn vẫn còn yêu cô rất nhiều!
Anh muốn để hắn ta biết một điều, bây giờ cô đã là người phụ nữ của Phong Vũ Thần này, hắn mãi mãi cũng đừng hòng có được!
Cả hai cùng nhau đi xã giao với rất nhiều ông chủ lớn, giúp Kiều Mẫn Hi giới thiệu rất nhiều về công ty EM, tìm kiếm thêm nhiều đối tác mới cho cô!
Kiều Mẫn Hi cảm thấy chân mình có chút đau, khi phải đứng trên giày cao gót cao quá lâu, Phong Vũ Thần nhanh chóng nhận ngay, dìu Kiều Mẫn Hi đến bên ghế sofa gần đó ngồi xuống!
Cẩn thận giúp Kiều Mẫn Hi tháo giày ra xem vết thương ở chân, nhìn thấy vết phồng rộp ở chân mà đau lòng, càng không thể hiểu phụ nữ sao lại thích đi giày cao gót như vậy chứ!
Ngay cả khi chân đau như vậy mà cô lại chẳng nói với anh biết, tại sao lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ làm gì chứ!
Phong Vũ Thần muốn Kiều Mẫn Hi cứ vô tư hồn nhiên như lúc cả hai còn là những đứa trẻ, mỗi lần té đau cô bé ấy sẽ ôm anh mà khóc lớn!
Mỗi khi được anh dẫn đi chơi thì khuôn mặt luôn nở nụ cười tươi rạng rỡ, Phong Vũ Thần thật sự muốn biết, trong khoảng thời gian xa cách.
.
Kiều Mẫn Hi đã gặp phải những chuyện gì, tại sao lại khiến cô thay đổi, trở nên ít cười ít nói như vậy, ngay cả ánh mắt mỗi lần nhìn anh cũng phải dè chừng, cảnh giác!
"Có đau lắm không.
.
"
Phong Vũ Thần dùng miệng mình vừa thổi, vừa ngước lên nhìn Kiều Mẫn Hi!
"Vũ Thần à tôi không sao đâu, anh không cần phải làm vậy.
.
"
Kiều Mẫn Hi ngại ngùng khi anh làm như vậy, muốn gút chân lại nhưng không được!
"Vũ Thần à, anh mau đứng dậy đi, mọi người đang nhìn chằm vào chúng ta kia.
.
"
Trong khi đó Phong Vũ Thần lại chẳng quan tâm đến những gì cô vừa nói, họ muốn nhìn thì cứ để họ nhìn, vợ anh thì anh cưng chiều, sợ gì họ ánh mắt hóng chuyện của họ!
"Vũ Thần à, anh mau đi xã giao với mọi người đi, tôi có thể tự làm mà.
.
"
Kiều Mẫn Hi cứ nói liêng thiêng bên tai nhưng Phong Vũ Thần lại giả vờ như chẳng nghe thấy gì, khiến cô bất lực không thể làm gì, chỉ biết ngồi im để mặc anh muốn làm gì thì làm!.
Qua một lúc Phong Vũ Thần cũng chịu đặt chân cô xuống, đứng thẳng người dậy rồi dịu dàng lên tiếng!
"Em bị như vậy thì cứ ngồi ở đây đợi tôi, tôi qua đó gặp người quen một lúc sẽ quay lại ngày.
.
"
"Được anh đi đi, tôi sẽ ở đây đợi anh.
.
"
Phong Vũ Thần gật đầu với cô rồi mới chịu đi, sau đó đi đến chỗ Trịnh Minh Hạo đang đứng mà lên tiếng!
"Trịnh tổng hôm nay đi một mình sao, người phụ nữ được gọi