Ngày ra toà cũng đã đến, Kiều Mẫn Hi và Phong Vũ Thần đang chuẩn bị lên xe thì điện thoại của anh bất ngờ reo lên…
Phong Vũ Thần sau khi nghe máy xong, quay sang nhìn Kiều Mẫn Hi nói…
“Anh có việc gấp phải đi ngay, không thể đi cùng em đến tòa án được, anh sẽ bảo trợ lý Cao đưa em đến đó nha…”
“Ừm anh có việc thì cứ đi đi, có ba đi với em nữa anh không cần phải lo lắng…”
Kiều Mẫn Hi không hỏi quá nhiều về việc của anh, vì cô biết Phong Vũ Thần rất bận, cũng không thể để anh vì chuyện của mình mà làm lỡ việc tập đoàn được…
“Vậy em đến đó trước, anh xong việc sẽ đến với em ngay…”
“Vâng…”
Sau đó Kiều Mẫn Hi cùng trợ lý Cao lái xe đến tòa, Phong Vũ Thần cũng ngay lập tức lái xe đến bệnh viện ngay…
Chiếc xe vừa dừng lại đã nhanh chóng chạy vào trong tìm cô Phong, lúc nãy nghe cô mình báo tin Kiều Thiên xảy ra chuyện, không thể hỏi rõ vì bên cạnh vẫn còn Kiều Mẫn Hi, không thể làm cô lo lắng thêm nữa, nên đã lấy cớ có việc mà đến đây…
Cô Phong vừa nhìn thấy anh đã kéo ngay vào phòng bệnh của Kiều Thiên…
Phong Vũ Thần nhìn thấy Kiều Thiên ngồi ngay ngắn trên giường mà bất ngờ, quay sang nhìn cô mình…
“Bất ngờ lắm đúng không, khi nãy khi khám cho cậu ấy, nhịp tim bất đầu ngừng đập, hơi thở cũng rất yếu làm cô giật hết cả người, dùng hết sức cấp cứu, nhưng vẫn không thề hắn gì cả…”
“Cứ tưởng cậu ta cứ như vậy mà chết, không ngờ kì tích từ dưng xuất hiện, bất ngờ cậu ta đột ngột tỉnh dậy, hơi thở và nhịp tim cũng ổn định lại…”
“Trong cuộc đời làm bác sĩ của cô, cũng là lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy…”
“Cuối cùng cậu cũng chịu tỉnh dậy rồi, tiểu Hi rất lo lắng cho cậu đấy…”
“Anh là ai, sao biết chị tôi, mà lại gọi chị tôi thân thiết vậy chứ…”
Kiều Thiên bất ngờ nhìn Phong Vũ Thần nói…
“Đây là anh rể của cháu đấy, trong thời gian cháu hôn mê, hai người họ đã kết hôn rồi…”
Cô Phong nhanh chóng lên tiếng cho Kiều Thiên biết về người anh rể này…
“Chị hai tiểu Hi về rồi sao, chị ấy về khi nào vậy…”
“Cô ấy quay về được một thời gian rồi…”
“Cậu có biết cậu hôn mê lâu lắm rồi không, cô ấy quay về hay tin cậu nằm đây đau lòng khóc rất nhiều đấy…”
“Vậy chị ấy đâu rồi…”
“Cô ấy hiện giờ chắc đã đến tòa án…”
“Đúng rồi, quên mất, nếu cậu đã tỉnh thì mau cùng tôi đến tòa ngay…”
Phong Vũ Thần nhìn thấy Kiều Thiên tỉnh dậy vui mừng mà xém chút nữa quên luôn mất chuyện quan trọng…
“Sao chị ấy lại ở đó, đã có chuyện gì với chị tôi hay sao,…”
“Cậu cứ đi cùng tôi đi, lên xe tôi sẽ từ từ nói cho cậu biết…”
Phong Vũ Thần gấp gáp rút hết dây chuyền trên tay Kiều Thiên xuống, mặc kệ cô Phong có hốt hoảng ngăn cản…
“Này thằng bé vừa tỉnh dậy, cần phải nghỉ ngơi, Vũ Thần con mau dừng lại…”
“Cô à con phải đưa cậu ấy đi ngay nếu không sẽ không kịp…”
Nói xong cả hai nhanh chóng rời khỏi bệnh viện…
___________________
Bên trong phiên tòa xét xử, Kiều Mẫn Hi cùng ba Kiều cũng