Tấn mở ra chức năng dò xét, nhìn vào từng người một, đầu tiên là mẹ của mình, lập tức một loạt số liệu xuất hiện trong đầu hắn.
Tên : Vũ Ngọc Lan
Cấp bậc : luyện huyết đỉnh phong
Huyết mạch : không
Linh căn : không
Thiên phú đặc biệt : không
Thiên phú tu luyện : 2 sao
Nhìn thấy đánh giá của mẹ mình, Tấn không còn gì để nói, thật là quá nát bét. Dù nói đa số người thường đều không thể tu hành, thiên phú cũng là 0 đến 1 sao nhưng với người tu hành mà nói. Thiên phú chỉ 2 sao như Ngọc Lan thực sự quá tệ, cả đời có lẽ chỉ có thể bước đến luyện linh hạ cấp.
Nhưng Tấn vẫn thông cáo cho mọi người cùng biết
" Mẹ, ngài linh căn,huyết mạch, đều không có gì đặc biệt, thiên phú tu luyện cũng chỉ là hai sao"
" Hai sao, đó là cái gì ??"
Ngọc Lan nghe vậy tò mò bởi trước đây nàng chưa từng nghe qua cách đánh giá như vậy.
Tấn cũng giải thích
" Thiên phú tu luyện trên đại lục này là từ một sao đến năm sao. Càng nhiều sao thì thiên phú càng cao, như ngài chỉ có hai sao quả thực cả đời cũng chỉ có luyện linh cảnh"
Ngọc Lan nghe vậy cũng không kinh ngạc, dù sao thiên phú của nàng, chính nàng hiểu rõ nhất.
" Ta biết rồi, mau xem cho cha ngươi đi"
Tấn gật đầu, lại nhìn qua Dương Chiến Thiên.
Tên : Dương Chiến Thiên
Cấp bậc : luyện linh sáu tầng
Huyết mạch : không
Linh căn : không
Thiên phú đặc biệt : không
Thiên phú tu luyện : 3 sao
" Của cha cũng không có huyết mạch, linh căn gì, chỉ là tu luyện được 3 sao. "
Chiến Thiên nghe vậy cũng nhàn nhạt gật đầu một cái, đã sớm trong dự liệu
" Ừm, Ba sao, đã là khá cao "
" Còn ta, còn ta, thiếu gia"
Tiểu Phượng ở một bên thúc giục, nàng cũng rất tò mò về thiên phú của mình.
Tấn cười cười,
"Được rồi, đừng vội" Trong đầu thì thầm nghĩ Tiểu Phượng có lẽ giống mẹ hắn, dù sao bây giờ nàng mới chỉ luyện thể đỉnh phong.
Nhưng rất nhanh, Tấn bị đánh mặt, hắn cảm giác mặt mình đau rát.
Tên : Dương Tiểu Phượng (??)
Cấp bậc : luyện thể đỉnh phong
Huyết mạch : Phượng hoàng huyết mạch( phong ấn)
Linh căn : hoả linh căn
Thiên phú đặc biệt : đan đạo
Thiên phú tu luyện : 7 sao
Trong đầu Tấn dẫn lên sóng biển ngập trời, thật lâu không hoàn hồn lại, nhìn lấy Tiểu Phượng như nhìn một quái vật. Ánh mắt này cùng với ánh mắt mọi người nhìn Tấn hôm thái tử đến quả thực giống nhau như đúc.
" Thiếu gia, thiếu gia, ngài làm sao vậy ?, Thiên phú của ta có phải rất kém ??"
Tiểu Phượng thấy Tấn cứ nhìn chằm chằm mình, không khỏi mất tự nhiên.
Tấn lúc này mới giật mình nhìn Tiểu Phượng.
" Tiểu Phượng, ta đoán ngươi không phải người của đại lục này"
Cả ba nghe vậy không khỏi nghi hoặc lên, không hiểu Tấn đang nói cái gì.
" Thiếu gia, ngài có nhầm lẫn gì sao, làm sao đột nhiên nói như vậy ?"
Tấn bằng một giọng khẳng định đáp lại
" Như lúc trước ta nói, thiên phú của người trên đại lục này tối cao chỉ có năm sao, mà ngươi, thiên phú lại đạt đến bảy sao. "
" Cái gì..."
Cả ba người đều kinh hô.
" Không chỉ có vậy, ngươi còn nắm giữ huyết mạch phượng hoàng, hoả linh căn cùng thiên phú đan đạo, chính ta cũng hoài nghi mình nhìn lầm, nhưng sự thực đúng là vậy"
Dương Chiến Thiên cùng Ngọc Lan không biết nói thế nào cho phải. Lại lịch của Tiểu Phượng với họ vẫn luôn là một dấu chấm hỏi. Đã qua rất nhiều năm, họ tưởng chừng đã quên đi chuyện này, dù sao với họ, Tiểu Phượng như là con trong nhà, lai lịch ra sao đã không quan trọng. Vậy mà hôm nay Dương Tấn lại bảo Tiểu Phượng không đến từ đại lục này. Dù đã suy đoán rất nhiều nhưng họ thực sự không thể tin nổi.
Tiểu Phượng vẫn nghi hoặc hỏi lại,
" Thiếu gia, ngài không lầm chứ, dù sao ta tu luyện đến bây giờ cũng vẫn là luyện thể"
" Không thể nhầm được, ngươi tu luyện chậm là do huyết mạch của ngươi bị phong ấn, có lẽ lúc giải khai nó chính là lúc ngươi một bước lên mây" Tấn xoa đầu nàng, cười nói, dù sao Tiểu Phượng thiên phú càng tốt, Tấn càng vui vẻ.
"Vậy sao.Vậy đến lúc đó ta nhất định sẽ đuổi kịp ngài" Tiểu Phượng hưng phấn nói.
" Ta cũng mong như vậy"
Nhưng trong lòng Tấn nói thầm thêm một câu. " Ta chỉ sợ cả đời này ngươi cái bóng của ta cũng không nhìn thấy.". Nhưng cũng chỉ là nghĩ trong lòng, sợ nói ra đả kích đến Tiểu Phượng.
Tấn lại nhìn cha và mẹ mình, hai người đang vì thiên phú của Tiểu Phượng mà vui vẻ nhưng cũng đồng thời bởi thiên phú của mình mà chán nản. Trên khuôn mặt cảm xúc lẫn lộn.
" Cha mẹ, hai người cũng đừng buồn nữa, chỉ là thiên phú thôi, mọi người đã quên chuyện ta vừa nói rồi sao ??"
" Chúng ta không quên nhưng chuyện này thực sự có thể sao ??"
" Tất nhiên là được, ta đã làm mọi người thất vọng bao giờ chưa ??" Tấn nói rồi từ trong hành trang triệu hồi ra một đống đá tẩy tủy đặt lên bàn.
" Đây là cái gì" Dương Chiến Thiên nhặt lên một viên quan sát, ngoài vẻ ngoài đẹp mắt ra thì cũng không chỗ khác lạ, một chút gợn sóng linh khí cũng không có.
" Đó là đá tẩy tủy, có thể giúp