Không ngoài dự đoán của Tấn, cả ba vật phẩm đều là trang bị tốt. Dù chưa xem xét thuộc tính nhưng nhìn từng ô đồ loé lên màu tím trong hành trang thì Tấn biết, có hai trang bị rất khủng bố, đã đạt đến phẩm chất truyền thuyết.
"Cái hệ thống này thật đúng là,..mỗi lần mở hộp quà là một lần đau tim"
Dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng sự thực là Tấn không thể nào bình tĩnh nổi. Hắn sợ xem xét xong mấy món trang bị kia xong tim hắn sẽ ngừng đập vì kích động.
Nhưng rồi, hít một hơi thật sâu lấy lại tâm tình. Tấn vẫn ấn xem xét
Dục huyết phượng hoàng
Phẩm chất: truyền thuyết
Tăng phúc cho chủ nhân
Sát thương phép +250%
Sát thương vật lý +120%
Hp +200%
Mp +200%
Kĩ năng khi mang theo
Dục hoả trọng sinh
Sau khi chết sẽ hồi sinh tại chỗ với lượng hp bằng 50%, (mỗi ngày sử dụng một lần)
Khác với pet, toạ kị không chỉ chiến đấu còn có thể tăng sức mạnh cho chủ nhân.
Nhìn một loạt chỉ số trên trời của nó, Tấn hô hấp dồn dập, cảm giác mình nhanh không thở nổi. Hạnh phúc đến quá đột nhiên.
Sau khi nhìn chằm chằm đám số liệu vài phút để thoả mãn lòng hư vinh của mình. Tấn mới rời con mắt. Hắn lập tức trang bị.
Dùng xong, bên cạnh Tấn loé sáng một cái, xuất hiện một sinh vật vô cùng xinh đẹp mĩ lệ nhưng cũng không kém phần cao ngạo, lạnh lẽo khiến người khác không dám nhìn thẳng vào. Nhưng là chủ nhân của nó, Tấn cũng không cố kị gì, nhìn nó từ trên xuống dưới, trái qua phải.
Phượng hoàng khá giống với hình ảnh con người ghi chép lại trong một số thần thoại: đầu gà, hàm én, cổ rắn, lưng rùa, đuôi công, cánh khổng tước với năm màu rực rỡ. Toàn thân được bao phủ bởi ngọn lửa hư ảo, càng làm tôn lên vẻ quý phái của sinh vật này. Quả thực nó xứng với hai từ "hoàn mĩ"
" Chủ nhân, ngài quan sát đủ sao ?"
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên trong đầu làm Tấn giật bắn mình. Hắn không chắc chắn hỏi lại
" Là ngươi sao, Phượng Hoàng"
" Đúng, là ta" Phượng hoàng gật gật đầu.
"Ngươi có thể nói chuyện ??"
" Ngài nói gì đó, tại sao ta lại không thể, dù sao ta cũng lả thần thú, đến việc này cũng không biết thì còn đeo cái mác thần thú làm gì ?". Giọng nói Phượng hoàng trở nên hơi bất mãn, dù sao câu hỏi của Tấn thật quá ngu ngốc.
" Ha ha, là ta hơi ngạc nhiên chút, dù sao Pikachu cũng không thể nói chuyện" Tấn cười trừ.
" Ta cùng nó không phải một thứ nguyên" Hiển nhiên, Phượng Hoàng đã được hệ thống quán xuyến cho một số kí ức liên quan đến Tấn, trong đó có Pikachu.
" Cũng đúng" Tấn nghĩ, dù sao trong phim Pokemon cũng không thấy con pikachu nào nói chuyện.
"Ngươi có thể biến thành nhân loại sao ??" Tấn đột nhiên nhớ tới việc này, yêu thú đạt đến cảnh giới nhất định có thể hoá hình, chẳng lẽ thần thú không thể ??
" Tạm thời vẫn còn không được. Do hệ thống quy định sức mạnh của ta không thể vượt quá ngài nên việc hoá hình có lẽ khi ngài đạt cấp năm mươi mới có thể."
Phượng Hoàng thản nhiên trả lời, dù sao việc hoá hình đối với nó cũng không quan trọng lắm.
"Vậy sao" giọng của Tấn hơi tiếc nuối nhưng hắn cũng không gấp, dù sao bây giờ Tấn cũng đã lv40, cách lv50 không còn xa.
" Đúng rồi, ngươi có tên riêng sao ??"
" Không có" Phượng hoàng lắc đầu
"