Chào hỏi ba " người" xong, Tấn thối lui ra khỏi biệt thự. Hắn muốn lập tức giải trừ phong ấn cho Tiểu Phượng.
Trong phòng, thần thức không ngừng phát tán, đã bao phủ toàn bộ Dương gia. Nhưng đương nhiên đây không phải cực hạn của Tấn, có lẽ hết sức khuyếch trương ra phải bao phủ đến 1/3 đại lục này.
Nhưng bây giờ không cần thiết phí sức như vậy. Hắn chỉ muốn tìm vị trí của Tiểu Phượng.
" Tìm được"
Tấn khẽ mở miệng, đồng thời vận dụng thuấn di, xuất hiện ngay đằng sau nàng.
" Ta nói này, Tiểu Phượng, đây cũng không phải lần đầu ta nói ngươi rồi. Lần sau mấy chuyện này cứ giao cho hạ nhân là được, ngươi không cần phải động tay làm gì "
Tiểu Phượng đang giặt quần áo, giật mình quay đầu lại
" Thiếu gia, ngài đừng để tâm mấy chuyện này, ta cũng chỉ là muốn làm một chút gì đó thôi mà" giọng nàng nghe có vẻ ủy khuất.
" Rồi, rồi, kệ ngươi !!"
Tấn thấy ánh mắt Tiểu Phượng như sắp chảy nước, cũng không nỡ nói tiếp chuyện này nữa.
" Đúng rồi, cả tuần nay không đến tìm ngươi, ngươi có trách ta không ??"
Tiểu Phượng vẫn tiếp tục công việc của mình, lắc lắc đầu
" Ta làm sao lại trách thiếu gia được, ta biết ngài bận bịu tìm cách phá phong ấn cho ta, ta biết ơn ngài còn không kịp đây"
Tấn nghe vậy trong lòng cũng vui vẻ, hắn sợ chuyện này làm ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người.
" Nói thật với ngươi, hôm nay ta tìm ngươi cũng là vì chuyện này. Vấn đề phong ấn ta cũng đã có biện pháp"
"Thật sao, thiếu gia" Tiểu Phượng trên mặt viết đầy mong đợi.
Tấn gật đầu
" Trước tiên bỏ đống quần áo trên tay ngươi xuống đã "
Tiểu Phượng lần này rất nghe lời, sắp xếp lại quần áo đang giặt dở, đứng ở phía đối diện Tấn.
" Như vậy được sao ?? Thiếu gia"
" Được, chỉ là không cần phải quá gần như vậy " nói rồi, Tấn lui về sau vài bước.
Đối diện Tiểu Phượng bĩu môi, thầm nghĩ thiếu gia này không hiểu phong tình, người khác muốn đến gần nàng còn không được, ngài lại ngược lại.
Nhưng đó cũng chỉ là mấy suy nghĩ vẩn vơ, rất nhanh biến mất bởi nàng biết tình cảm không thể đo lường bằng mấy thứ như này.
" Xong rồi, Tiểu Phượng, huyết mạch của ngươi đã được giải trừ"
Trong lúc Tiểu Phượng còn đang ngao du trong mấy suy nghĩ vớ vẩn, Tấn đã tiện tay ném cho nàng một cái " đạn tịnh hoá" .
Tiểu Phượng giật mình, vô cùng nghi hoặc hỏi
" Hả, nhanh như vậy ?? Ngài không phải đang chọc làm ta vui chứ, thiếu gia, làm sao ta không thấy một chút cảm giác gì ?"
" Ngươi không thử tu luyện làm sao biết được " Tấn nghe nàng nói vậy hơi bất mãn, chẳng lẽ mình không đáng tin như vậy ??
" Hì hì, tại ta hơi vội" Thấy mình cũng hơi thất thố, Tiểu Phượng cười trừ. Nàng cũng bắt đầu thử vận dụng linh khí rèn luyện cơ thể.
Quả nhiên, tốc độ thu nạp linh khí tăng lên gấp mấy chục lần.
" Oanh..." Luyện thể đỉnh phong không chút nào trở ngại đột phá đến luyện huyết. Tiểu Phượng vội vàng giải trừ trạng thái tu luyện. Nàng muốn về phòng củng cố cảnh giới của mình, tránh cho căn cơ bất ổn.
Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh. Phía ngực trái của Tiểu Phượng bất ngờ loé sáng lên, thật lâu không khôi phục lại.
Đối diện, Dương Tấn kinh ngạc, ngay cả Tiểu Phượng cũng không biết chuyện gì xảy ra. Nàng kinh hô
" Là vết bớt lúc nhỏ của ta"
Tấn lại càng mê mang, nhưng cũng không lập tức làm gì, chờ đợi kì biến.
Đợi khoảng hai phút sau, vết bớt mới ngưng phát sáng. Nhưng làm cho hai người giật mình là từ trong vết bớt đó đi ra một hư ảnh.
Đó là một người con gái khoảng hai mươi tuổi. Nhìn qua cùng Tiểu Phượng có mấy phần giống nhau. Nhưng khí chất lại cách biệt một trời một vực, trên người nàng toát ra một cỗ khí tức phiêu miểu cao lãnh, tựa như tiên nữ hạ trần.
Tấn quan sát nàng, không thể phủ nhận nàng vô cùng đẹp nhưng hắn cũng biết trên đời này vốn chẳng có cái gọi là thần tiên, chẳng qua là một số người có tu vi cao được phàm nhân phong tặng.
" Ngươi là ai, tại sao lại trú trong Tiểu Phượng"
Thân ảnh vô cùng kinh ngạc trước thái độ bình tĩnh của Tấn, nhìn thẳng vào hắn, nói
" Tiểu tử, là ngươi phá giải phong ấn của nàng ?? Nhưng ta nhìn ngươi một chút tu vi cũng không có, làm sao làm được ?"
" Ngươi trước trả lời ta, tại sao lại trú trong cơ thể nàng"
Với an toàn của Tiểu Phượng, Tấn hết sức lưu ý. Nếu nàng thực sự có ý đồ, hắn sẽ không do dự mà gϊếŧ nàng. Nhưng nhìn nàng cũng không phải hạng người xấu, lại cùng Tiểu Phượng khá giống nên hắn mới nói nhiều như vậy. Nếu đổi thành một bộ dạng khác Tấn sẽ không chút do dự dùng tinh thần lực xoá bỏ.
" Xem ra ngươi cùng nàng rất quen thuộc" nhìn bộ dáng lo lắng của Tấn, thân ảnh này cũng đoán sơ sơ được quan hệ giữa hai người.
" Nhìn mặt nàng, ta cũng nói cho ngươi biết, tiểu tử, ngươi chọc phải đại hoạ"
Tấn nghe vậy cười gằn, tên nào chọc hắn mới là gặp đại hoạ còn hắn chọc ai thì chỉ có thể nói là tên này xui xẻo, bị Tấn chọc trúng. Không phải hắn tự mãn nhưng với thực lực hiện tại, Tấn có tự tin này.
" Ồ, đại hoạ, ngươi thử nói xem là đại hoạ gì"
Nhìn thấy phản ứng của Tấn, hư ảnh vô cùng chán ghét, đã gán cho Tấn cái mác cuồng ngạo, ếch ngồi đáy giếng.
" Ngươi tuổi trẻ ta không trách nhưng ngươi sẽ vì vậy mà hối hận. Từ khi ngươi mở ra phong ấn của nàng, bọn chúng đã biết rất nhanh sẽ tìm đến Thần Thánh đại lục, đến lúc đó cả gia tộc ngươi sẽ lâm vào tai hoạ, nàng cũng sẽ bị bắt đi."
"Bọn chúng ? Rất lợi hại ??"
"Không sai, yếu nhất là bán thánh, mạnh nhất là thánh nhân đỉnh phong, chiến lực này đừng nói là ngươi, cả gia