Mắt thấy La Chiến cách Tiểu Phượng vài mét, bỗng dưng, hắn không chút dấu hiệu bị ngừng lại giữa không trung.
La Chiến kinh hoảng, biết mình bị cầm cố, nhưng dù cho hắn cố gắng thế nào cũng không thể thoát khốn.
" Đáng chết, mau tấn công hắn. " La Tấn gầm lên,ra lệnh cho thủ hạ. Tuy nhiên, tình cảnh đám thủ hạ cũng không tốt hơn là bao. Cả đám đứng im giữa không trung, nhúc nhích một ngón tay cũng không thể.
Tất cả mới biết bây giờ mình đá phải tấm sắt cứng.
"Mau thả ta ra, chết tiệt.."
" Tiểu tử, ta khuyên ngươi không nên vọng động, La gia sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
"Mau thả ra.. ".
.....
Mỗi người một câu, cả Dương gia như biến thành một cái chợ. Tấn ngoáy ngoáy lỗ tai. Sau một khắc, tất cả lâm vào im lặng, hắn đã cầm luôn miệng mấy con ruồi này lại.
Tấn khống chế cả lũ từ trên trời xuống sân, cho bọn hắn quỳ thành một hàng. Nhìn cảnh này, chắc không ai có thể ngờ đám người này lại là từng tên thánh nhân, bỏ ra một người cũng đủ làm bá chủ đại lục. Vậy mà giờ như chó nhà có tang, quỳ gối trước mặt Tấn.
Thấy mọi chuyện đã ổn, mọi người mới xúm lại quan sát. Dương Chiến Thiên, Ngọc Lan hiếu kì đánh giá từng người, ngay cả Tiểu Phượng cũng không ngừng ngó qua liếc lại. Đám thánh nhân như một loạt sinh vật trong sở thú. Dù rất muốn tìm một cái hố để chui xuống nhưng lại không thể làm gì ngoài việc trơ mắt nhìn người khác đánh giá mình.
"Tiền bối Xích Hồng, đám người này có phải là lũ đã từng truy sát ngài và Tiểu Phượng ??". Tấn bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
Xích Hồng từ trong Tiểu Phượng hiện ra, ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm đám người trước mặt.
" Không sai, chính là bọn chúng. Chính chúng hôm đó đã cầm đầu tiến công gia tộc của chúng ta"
Tấn gật gật đầu, nhìn về phía La Chiến
" Ngươi nói cho ta biết, cha mẹ nàng bây giờ như nào ??". Đồng thời giải trừ một phần kĩ năng, cho tên này có khả năng nói chuyện.
" Tiểu tử, ta cho ngươi biết, dù cho ngươi có gϊếŧ ta, cũng đừng mong biết được" hiển nhiên, La Chiến biết được Tấn nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, nên dù sao cũng chết, hắn sẽ giữ miệng đến cùng.
" Đây cũng không phải chuyện gì bí mật, cần gì phải cố chấp như vậy ?" Tấn bất đắc dĩ, lại giải trừ cho tám người còn lại
" Ai trong số các ngươi biết hôm đó cha mẹ của nàng xảy ra chuyện gì, ta có thể không gϊếŧ các ngươi"
Lập tức, một người trong số đó kêu lên.
" Ta biết, ta biết"
"Nói"
"Cha mẹ nàng đang bị giam tại nhà lao của chúng ta"
" Tại sao các ngươi làm vậy ??"
" Trưởng tộc muốn dùng cha mẹ để ép nàng hiện thân nên không gϊếŧ họ"
" Vậy bây giờ họ thế nào rồi, Tiểu Phượng kích động hỏi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn, cha mẹ mình không chết"
"Chuyện này ta cũng không rõ, có lẽ La Chiến đại nhân sẽ biết." Tên bán thánh liếc qua La Chiến, thành thật trả lời.
Tấn lại nhìn qua La Chiến, tên này vẫn một bộ lợn chết không sợ nước sôi, ra vẻ dù sao cũng chết, mặc cho ngươi xử trí.
"Ngươi định không nói?"
" Ngươi gϊếŧ ta đi". La Chiến bộ dáng kiên cường bất khuất, khiến Tấn cảm giác mình là nhân vật phản diện, còn tên này mới là kẻ bị hại.
"Nếu ngươi nói ta sẽ cho ngươi một cái chết thống khoái, nếu không ta có thể hành hạ ngươi chết đi sống lại" thấy biện pháp mềm không được, Tấn đành uy hiếp.
" Đằng nào cũng là chết, đến đi, ta La Chiến còn chưa từng sợ qua cái gì".
"Vậy ta sẽ thành toàn ngươi. " Tấn cũng không lắm lời, muốn chết thì để cho ngươi chết.
" Kiểu chết đầu tiên" nhưng bỗng dưng, Tấn nói một câu làm mọi người không hiểu.
Chỉ thấy Tấn khẽ động ý niệm, không gian xung quanh La Chiến không ngừng thu hẹp, tên