Trúc Nhi vỗ vai Minh Quang an ủi
" Không sao, thiên tài không giành được thì lấy tiểu thiên tài, ta tin mấy người Dương Gia còn lại cũng không kém đi đâu."
"Cô nương nói phải"
_______________________
Bên trong sảnh chính Dương Phủ, Dương tộc trưởng đang tiếp đãi một đám người đầu trọc, đây chính là một số cao tầng của Phật Giáo
"Các vị, chuyện thu đồ ta không quản được, chúng ta luôn tôn trọng ý kiến của tộc nhân, nếu họ không đồng ý, ta cũng không có cách nào."
" A di đà phật, mong thí chủ chỉ đích danh ba người độ kiếp hôm qua"
Tộc trưởng vẫn luôn khó chịu với mấy người này, tuy lời nói tràn đầy phật tính nhưng thái độ lại vô cùng kiêu ngạo. Nhưng vì hắn có phần sợ hãi thế lực này nên không dám tỏ thái độ. Hắn đành phải chỉ vào ba người đang ung dung ngồi gần đó, là Tiểu Phượng, Dương Chiến Thiên cùng Ngọc Lan.
Người Phật Môn lập tức nhìn sang, dùng thần thức quan sát ba người, phát hiện thân thể cả ba đều đạt tới tình trang hoàn mĩ, căn cơ ổn định, linh khí hùng hậu. Tất cả không khỏi sáng mắt lên, một tên trong đó lên tiếng hỏi
"Không biết ba vị có bằng lòng đến phật môn tu luyện ??"
Lời nói bình thường nhưng lại như ẩn chứa mệnh lệnh, kèm theo uy áp tên này thả ra khiến ba người vô cùng khó chịu. Với ánh mắt ghét bỏ, Tiểu Phượng là người đầu tiên lên tiếng phản đối
"Ta không đồng ý"
Ngay lập tức hai người còn lại lên tiếng đồng tình
" Chúng ta cũng vậy"
Bị thẳng thừng cự tuyệt, người của Phật Môn trong lòng vô cùng phẫn nộ, nhưng trên mặt vẫn là vẻ từ bi, nói
"Không biết các vị có lý do gì không bằng lòng chúng ta ??, Phật môn chúng ta trải dài cả Tây Châu, thế lực lớn mạnh, gia nhập chúng ta, Dương gia các vị sẽ nhận được bảo hộ, bản thân ba vị sẽ có cơ hội học tập vô thượng công pháp, địa vị thẳng tắp lên cao"
"Không thích là không thích" Tiểu Phượng kiên cường trả lời, cả đời này nàng có chết cũng không đi tu, vô thượng công pháp, địa vị bằng được ở bên thiếu gia sao ??
Thấy đám người vẫn ngoan cố, tên này bắt đầu không chịu được buông lời ngoan thoại
" Thiên tài từ trước tới nay không thiếu, nhưng thiếu là thiên tài được trưởng thành. Các vị chắc chắn muốn từ chối chúng ta ??"
Dường như không hiểu trong lời nói ý vị uy hiếp, Tiểu Phượng ngây thơ liền lập tức trả lời
" Chắc chắn"
Sắc mặt của mấy tên Phật Môn càng âm trầm, uy áp không ngừng toát ra mạnh mẽ.
Đúng lúc này, một âm thanh vang lên
" Đủ rồi".
Người phật môn nhìn sang bên cạnh ba người, lời nói phát ra từ một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi, là Dương Tấn.
Hắn híp mắt, cười như không cười nhìn mấy người hỏi
" Chúng ta đã không đồng ý, hà cớ gì còn ép ?"
Một tên trong số người Phật Môn với giọng điệu khinh thường, hỏi lại
" Ngươi là ai, chuyện của chúng ta khôn hồn thì đừng nhúng tay vào"
Tấn lắc đầu, hắn cũng không phản đối mọi người gia nhập một thế lực nào nhưng nhất thiết phải đảm bảo mọi người gia nhập một thế lực thoả mãn hai điều kiện. Thứ nhất là biết đạo nghĩa làm người, thứ hai là không phải phật môn. Mà mấy tên này lại phạm phải hai cái,