Lời của Tống Thần giống như đang chạm vào công tắc nào đó, Tô Mật đột nhiên bình tĩnh lại.
Tên Tống Thần này, khoảng thời gian từ lúc qua lại đến khi chia tay, cô xem như đã nhìn thấu con người anh ta.
Anh ta chỉ lưu luyến hoa thơm cỏ lạ, còn muốn trong lòng tất cả phụ nữ đều chỉ có anh ta, giống như không chết ở bụng phụ nữ thì đời này coi như rất uổng phí.
Mục đích của Tống Thần sống chỉ là để đóng cọc trên người người khác.
Nếu nói Tống Thần yêu cô, thì cô thà tin con chó nào đó trên đường yêu mình còn hơn.
Mà bản lĩnh dụ dỗ phụ nữ của anh ta cực kì cao tay, nếu không lúc đầu Tô Mật cô cũng sẽ không rơi vào tay anh ta.
Chuyện đáng mừng đó là, từ đầu đến cuối cô vẫn giữ vững lý trí, cho nên ngay khi thấy được bộ mặt thật của anh ta thì ngay lập tức dứt áo ra đi.
Cô cho rằng hai người bọn họ đã chia tay, nhưng Tống Thần lại không nghĩ như vậy.
Mà ý trong lời nói của anh ta, có lẽ là anh ta không ngủ được với cô nên cảm thấy không cam lòng.
Ha.
Chắc không chấp nhận nổi khi đá trúng tấm sắt là cô chứ gì?Đây là người thừa kế mà nhà họ Tống chọn ra sao? Nếu thật sự nhà họ Tống rơi vào tay người thừa kế như thế này, thì sớm muộn cũng bị chơi cho hỏng.
Tô Mật cụp mắt xuống, che đi tia sắc bén chợt lóe rồi biến mất nơi đáy mắt, không định giãy dụa nữa.
Tống Thần cũng cảm thấy cô không giãy dũa nữa nên lập tức có chút hài lòng, bắt đầu buông lỏng cánh tay đang giữ chặt cô ra.
"Tô Mật, em nói xem, tên Yến Nam Qua đó có gì tốt chứ? Những thứ anh ta có tôi đều có, anh ta có thể giúp em, tôi cũng có thể! Vì sao em cứ kiên định phải là anh ta chứ? Tình cảm từng ấy năm của chúng ta chẳng lẽ chỉ để trang trí thôi sao?"Anh và tôi mà có tình cảm gì chứ?Tô Mật cười mỉa trong lòng, nhưng trên mặt lại không phản ứng, trái lại hơi cong môi, lộ ra một nụ cười đầy quyến rũ mà đàn ông thích thấy nhất.
Môi đỏ khẽ mấp máy, tỏa ra hơi thở thanh mát như hoa lan.
"Tống Thần, anh thật sự yêu tôi sao?""Đương nhiên!"Tống Thần hơi cảm thấy quái lạ khi thấy thái độ của Tô Mật chuyển biến nhanh như vậy, nhưng anh ta cũng không hoàn toàn buông cô ra.
"Vậy thì.
" Tô Mật nhẹ nhàng lè lưỡi khẽ liếm môi dưới, đầu lưỡi đỏ hồng lộ ra chút ngượng ngùng, nửa che nửa đậy khiêu khích người đàn ông trước mặt: "Anh không muốn có được tôi sao?"Tô Mật vốn là kiểu phụ nữ có vẻ ngoài quyến rũ xuất chúng, bình thường cô chỉ trưng ra vẻ mặt không có biểu cảm gì cũng đã làm cho đàn ông say đắm rồi, chứ đừng nói đến dáng vẻ hết sức cám dỗ này.
Điều quan trọng nhất là, Tống Thần chưa từng gặp qua dáng vẻ này của cô.
Tô Mật trước mặt anh ta lúc nào cũng rụt rè mà kiêu ngạo, dù là yêu nhau, cô cũng sẽ không chịu cúi cái đầu xinh đẹp kia xuống, trời sinh luôn đợi người khác đến chinh phục cô, quỳ liếm chân cô.
Nhưng bây giờ người phụ nữ này cuối cùng thuộc về anh ta.
Tim Tống Thần đột nhiên đập nhanh hơn.
Nhưng quan trọng nhất là, trước đây Tô Mật đã làm chuyện kia với Yến Nam Qua.
Yến Nam Qua là người mà kẻ như bọn Tống Thần vừa ghen tị vừa hâm mộ, cũng là đứa con nhà người ta trong lời bố mẹ mà từ nhỏ bọn họ luôn bị lải nhải bên tai.
Bản thân Tống Thần vốn chẳng để ý việc còn trinh hay không, nhưng vừa nghĩ đến chơi được phụ nữ của Yến Nam Qua, trong lòng anh ta lập tức có một loại hưng phấn vừa biến thái vừa vặn vẹo không tên!.
Yến Nam Qua anh ta có lợi hại đến đâu, phụ nữ của anh ta không nằm dưới thân Tống Thần này thì còn có thể nằm dưới thân ai đây? Anh ta có lợi hại hơn nữa thì cũng có ích gì đâu?Nón xanh này đội lên đầu Yến Nam Qua là đã định rồi.
"Cô! "Tô Mật cũng không cho Tống Thần cơ hội lùi bước, cô một tay túm lấy cà vạt trước ngực anh ta kéo, tay còn lại thì mò sâu xuống dưới.
Sau đó nhẹ nhấn một cái.
Tống Thần đang hưng phấn đến nỗi cả gương mặt đều ửng hồng, nhưng trong chớp mắt lại méo xệch.
"A! "Anh ta kêu la thảm thiết, ôm lấy phần dưới rồi khụy xuống, Tống Thần nằm dưới đất lăn qua lộn lại kêu rên.
Tô Mật cười lạnh, lắc lắc dùi cui điện phòng thân trên tay mình.
Giày cao gót đi trên nền đất vang lên từng tiếng cộp cộp.
Cô giẫm lên ngực Tống Thần, dùng gót giày ra sức nghiền.
"Tống Thần, tôi nên nói anh như thế nào đây? Tôi đã sớm nói với anh rồi, chúng ta đường ai nấy đi, anh đứng có mà đến trêu chọc tôi.
""Mà đáng tiếc thật, người như anh, cái gì cũng biết, chỉ mỗi nghe lời là không biết.
""Từ khi anh trở lại, tôi đã vì anh mà chuẩn bị bữa tiệc lớn như thế này đây, thế nào? Mùi vị không tệ nhỉ?"Tống Thần thù hận nhìn chằm chằm cô.
"Tô, Tô Mật, cô, cô được