Nếu như là Tống Thần, vậy động cơ anh ta là gì?Cô chỉ từ chối thôi mà, anh ta có cần làm chuyện biến thái vậy không?Từ chối tôi thì tôi sẽ giam cầm cô, chẳng phải chỉ có ở trong những tình tiết của tiểu thuyết bạo yêu biến thái thôi sao?Nhưng nếu là Tống Thần, với sự thông minh và sức mạnh của anh ta thì cũng có thể nghĩ ra và làm được chuyện này.Vấn đề là có cần thiết không?Tiền đồ của Tống Thần rất tốt, chỉ vì cô từ chối anh ta mà anh ta làm ra đến mức này sao?Hơn nữa nếu như Tống Thần muốn có được cô thì phải cố chấp cướp lấy cô mới là phong cách của anh ta chứ nhỉ?Nhưng anh ta nhốt cô lại như vậy là có ý gì? Anh ta muốn biến cô thành kẻ tâm thần sao?Cô biến thành kẻ tâm thần thì anh ta sẽ mãn nguyện à?Cô luôn cảm thấy đây không phải là phong cách làm việc của Tống Thần.Nhưng ngoại trừ anh ta ra thì còn có ai nữa?Tô Mật không thể nào nghĩ ra được.Có người nói, chuyện đáng sợ nhất trên thế giới này chính là bị nhốt ở trong một căn phòng đen tối nhỏ.
Không gian hoạt động có giới hạn, không có thời gian, không có ánh sáng, cho dù bạn có phát điên cũng sẽ không có bất kỳ hồi âm nào.
Nếu ở trong thời gian ngắn thì không sao, nhưng trong thời gian dài thì cho dù ý chí của bạn có cứng như sắt thép thì cũng sẽ phát điên lên.Trên thực tế ở trong căn phòng trắng này cũng không kém cạnh gì.Tô Mật không chắc chắn thần kinh của mình có đủ cứng rắn hay không, nhưng cô khẳng định nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn cô sẽ phát điên.Cô phải làm gì đó để bị phân tâm, cô không thể cứ đắm chìm trong sự hoảng sợ không có giới hạn này được.Mà khi đó cô đang nói chuyện điện thoại với Yến Nam Qua, với sự thông minh của anh, cô không tin anh không phát hiện cô xảy ra chuyện.Chỉ cần Yến Nam Qua biết cô đã gặp chuyện, anh chắc chắn sẽ cứu cô.
Cô tự tin trong vô hình như vậy.Nói không chừng bây giờ anh đang nghĩ cách cứu cô, bây giờ chuyện cô phải làm chính là làm hỗn loạn địa thế của mình trước.Nhưng trong cái nơi quỷ quái này không có cách nào để tắm rửa được, ngay cả nhà vệ sinh cũng dùng cái bô.
Quá buồn nôn mà!May mà người đó chuẩn bị giấy vệ sinh cho cô, nếu không cô thật sự hoài nghi mình không bị ép đến phát điên ở trong màu trắng cả đời này mà trái lại là trở thành kẻ tâm thần vì bẩn thỉu hôi hám.****Không phải Tô Mật không phát hiện trong căn phòng này có camera, mà vì nó được che giấu kỹ hơn mà thôi.Ở cái nơi Tô Mật nghĩ không ai chú ý đến cô, nhưng thực tế là có người đang quan sát cô.Khi nhìn thấy cô đi lại tự do tự tại, nằm trên chiếc giường làm bằng sắt hát hò, dường như sự hoang mang và hoảng sợ lúc trước của cô đều là đang giả vờ khiến cho người theo dõi cô bỗng nhiên tức giận.Cô ta đạp đổ cái bàn bên cạnh mình.“Con khốn này không thể yên phận một chút sao? Chẳng phải vào lúc này cô ta nên khóc sao? Tại sao cô ta không khóc? Tại sao cô ta không khóc?”Một cô gái khác ở bên cạnh cẩn thận liếc nhìn cô gái đang tức giận kia.“Có lẽ là đang đánh lừa chúng ta? Người bình thường nếu như bị bắt cóc, sao có thể không sợ hãi được chứ? Lúc đầu rõ ràng cô ta rất sợ hãi, chắc chắn cô ta đang giả vờ.”Cô gái đang tức giận lập tức bình tĩnh lại.“Đúng vậy, chắc chắn là giả vờ.
Tôi muốn xem xem cô ta có thể giả vờ đến khi nào.”“Đợi đến khi con khốn này trở thành kẻ điên, tôi lại muốn xem anh Thần có còn thích cô ta nữa không.”“Chắc chắn là không thích nữa rồi.” Một cô gái khác nghe thấy tên Tống Thần cũng có hơi kích động: “Anh Thần hoàn hảo như vậy, chỉ có Kỳ Ngọc cô mới xứng với anh ấy.
Tô Mật cô ta là cái thá gì chứ? Nhà họ Tô sắp phá sản mà mỗi ngày cô ta còn chém gió tự kỷ, lại còn dám đánh anh Thần, thật đúng là đâm đầu vào chỗ chết rồi mà cũng không nhìn ra.”Vẻ mặt Ngải Kỳ Ngọc cũng