Thẩm Nhã Nhàn kinh ngạc trợn mắt, mặc dù bà đã chuẩn bị tâm lý xuất tiền, thế nhưng ba trăm triệu?"Cô bị điên à? Ba trăm triệu? Cô không thấy xấu hổ hay sao mà còn mở miệng nói?"Nụ cười trên gương mặt Tô Mật tắt đi."Bà Thẩm có thể làm ra chuyện thất đức như vậy, thì tại sao tôi lại không dám nói?""Bà Thẩm sẽ không ngây thơ cho rằng đuổi tôi đi, thì hợp tác giữa Tô thị và Yến thị vẫn có thể tiếp tục đấy chứ?"“Nếu hợp tác đã không thể tiếp tục được nữa, thì những tổn thất do bà gây ra, tất nhiên phải do bà tự gánh chịu rồi.""Tôi có thể giúp bà Thẩm đây tính toán một chút.
Vốn đầu tư hợp tác giữa Tô thị và Yến thị, tính ra tổng cộng cũng khoảng chừng 360 triệu.
Xét trên tư cách bà là mẹ ruột của tổng giám đốc Yến, thì tôi phải hơi chịu thiệt một chút, trừ đi 60 triệu, vậy số tiền bà Thẩm đây phải trả là, chính là ba trăm triệu.""Dù sao tôi cũng đang nuôi mấy trăm ngàn người, vì bà Thẩm mà chúng tôi kinh doanh thua lỗ, vậy mấy nhân viên của tôi nhịn đói à?""Đây mới chỉ là một tổn thất trên mặt công viêc thôi đấy."" Còn về mặt cá nhân.
Tôi là một con người dễ tính nên không thèm so đo với bà.""Như vậy đi, ba trăm triệu, nếu bây giờ bà đưa tiền cho tôi, tôi sẽ lập tức hủy bỏ hợp tác với Yến thị, và đảm bảo sau này sẽ không xuất hiện trước mặt bà và tổng giám đốc Yến nữa, thế nào?"“!!!”Thẩm Nhã Nhàn cứng họng.Bà chưa từng thấy qua một người phụ nữ nào không biết xấu hổ như vậy.Tô Mật này không thấy ngại mà lên tiếng đòi ba trăm triệu? Cho dù bà không hiểu chuyện kinh doanh, nhưng cũng biết."Tô Mật, nếu nói bồi thường thì cũng là cô bồi thường cho Yến thị mới đúng? Cô có biết rút khỏi Yến thị rồi lại đi tìm đối tác khác, tổn thất lớn bao nhiêu không?""Đây không phải là do bà Thẩm bà yêu cầu sao?” Tô Mật bất đắc dĩ nhún vai."Cô!"Thẩm Nhã Nhàn lại bị chặn họng không nói được gì.Bà hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nhìn Tô Mật."Chuyện hợp tác không cần phải hủy bỏ, tôi chỉ muốn cô rời khỏi Yến Nam Qua, nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền."Cái đầu căng như sợi dây đàn của Tô Mật liền được buông lỏng.Xem ra, Thẩm Nhã Nhàn có cứng rắn thế nào cũng không thể can thiệp vào chuyện của Yến Nam Qua, bằng không với tình thế bắt buộc thế này, bà sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.Nếu đã như vậy, thì dễ xử lý rồi.Mặc dù Thẩm Nhã Nhàn là mẹ ruột của Yến Nam Qua, nhưng nói cho cùng hiện tại vẫn là dựa vào Yến Nam Qua.Tô Mật thực sự không cảm thấy rằng Yến Nam Qua sẽ từ bỏ việc hợp tác với cô vì tình cảm mẹ con..Cũng như Yến Nam Qua đã dạy cô, đối với một thương nhân, tình cảm gì đó chỉ là trò đùa, lợi ích mới là được đặt lên hàng đầu.Tô Mật vẫn ung dung nhìn bà Thẩm.Sự thoải mái nhàn nhã của cô và sự sốt ruột không còn kiên nhẫn của Thẩm Nhã Nhàn đã tạo thành một sự tương phản rõ rệt.Tô Mật thực sự không hiểu, một người phụ nữ có thể sinh đứa con trai như Yến Nam Qua, sao lại có thể nông cạn như vậy?Quả nhiên là tre xấu mọc măng tốt.Cô nhếch đôi môi đỏ mọng lên, giọng điệu có chút giễu cợt không rõ ràng: "Hay là bà Thẩm nói xem, Yến Nam Qua đáng giá bao nhiêu?""Cô nói vậy là có ý gì?"Thẩm Nhã Nhàn có dự cảm không lành.Trước đây nghe nói Tô Mật là một người phụ nữ rất lợi hại nhưng chưa gặp nên không biết ra sao, sau khi gặp rồi thì bà cảm thấy cô là một người quỷ kế đa đoan.
Bà không định xem vào chuyện hợp tác giữa Yến thi và Tô thị nhưng người phụ nữ Tô Mật này, dường như lại không biết chút gì gọi là biết có chừng có mực.Tô Mật nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận trong cay đắng có chứa chút vị thơm ngọt."Ý tôi là, bà Thẩm cảm thấy con trai bà đáng giá bao nhiêu tiền, thì đưa bấy nhiêu cho tôi, chỉ cần bà đưa tiền cho tôi, tôi đảm bảo sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt con trai bà nữa.""Chỉ là không biết, bà cho rằng con trai bà rẻ tiền hay là đắt giá, hay là có giá cao đến nỗi bà phải vứt bỏ?""Cô!"Thẩm Nhã Nhàn thấy việc đấu trí với mấy người phụ nữ để giành lấy sự chú ý của Yến Lâm trước đây còn vui vẻ hơn là