Tô Mật kinh ngạc.Cô trong nhà Tô không chỉ là con gái mà còn là em gái, đại loại như khi bị bà dì đến thăm thì liền dặn dò cô uống nước đường đỏ, còn nghiêm cấm tắm nước lạnh với các hoạt động bơi lội vào mùa đông, thời tiết thay đổi thì liền dài dòng dặn dò cô nhớ mặc thêm quần áo.Trong hoàn cảnh được bao bọc cưng chiều như vậy, cho dù không có mẹ đi chăng nữa, Tô Mật cũng chưa bao giờ cảm thấy mình thiếu cái gì.Nhưng cũng bởi vì ngoài gia đình không có ai quan tâm đến cô, không tính Diêm Thu Hoa và Tô Nguyệt, trong sự quan tâm của bọn họ đều toàn là vẻ giả tạo, cho nên Tô Mật mới hình thành tính tùy tiện như vậy.Nếu bố cô, anh cô hay Tô thị không xảy ra biến cố thì có lẽ cô vẫn là cô chủ nhỏ không lo không nghĩ.Mà Tô Mật của trước kia cũng sẽ không nhận ra được tâm tư của Yến Nam Qua.Như lúc này Tô Mật có thể đoán được quan hệ giữa Yến Nam Qua và mẹ của anh không hòa thuận cho lắm.Chuyện Thẩm Nhã Nhàn gấp gáp muốn có con dâu ai ai cũng biết, còn Yến Nam Qua thì lại không có chút phản đối nào, thậm chí mỗi lần gặp mặt chẳng được kết quả gì, nhưng thái độ của Yến Nam Qua đều được xưng là phong độ dịu dàng.
Cho dù bị cự tuyệt, đám con gái kia cũng không có ác cảm gì đối với anh, chỉ cảm thấy người này quả nhiên giống như lời đồn, là một vật cách điện với phụ nữ, âm thầm suy đoán Yến Nam Qua có phải cả đời chỉ dựa vào công việc mà sống.Cứ như vậy, bên ngoài đều cho rằng Yến Nam Qua và Thẩm Nhã Nhàn là con ngoan mẹ hiền hiếm có.Đúng là lời đồn không bao giờ chắc chắn chính xác một trăm phần trăm.Mỗi nhà mỗi cảnh ai cũng đều phải có câu chuyện riêng của mình.Tô Mật tự cảm thấy mình không có tư cách nhúng tay vào chuyện mẹ con nhà người ta nên rất tự giác chuyển đề tài.“Chúng ta đi xem phim nha? Nghe nói hôm nay có phim chiếu rạp rất hay.”Lúc này Yến Nam Qua cảm thấy rất hài lòng với Tô Mật.Thông minh, hiểu chuyện, cái gì không nên hỏi thì sẽ không hỏi, không những vậy còn nghĩ cách giúp cho anh giải sầu.Đáng tiếc là gia thế anh qua quá lớn, nếu không cô cũng sẽ đối tượng không tệ để kết hôn.Ý nghĩ chỉ chợt lóe trong đầu anh rồi nhanh chóng biến mất, vì hiện tại anh không có tính đến chuyện sẽ kết hôn.Hơn nữa cho dù kết hôn, Tô Mật cũng không phải là người vợ lý tưởng trong lòng anh.Tô Mật đã cho anh một nấc thang, vậy thì Yến Nam Qua anh sẽ tự biết mình nên làm gì.“Trước tiên đi ăn đã.”“Ăn cái gì chứ? Đi xem phim là phải chừa bụng trống để ăn vặt.
Để tôi xem, nửa tiếng nữa có một xuất chiếu này, mà gần đây cũng có một rạp chiếu phim, vậy chúng ta đến đó xem phim đi.”Yến Nam Qua không có ý kiến.Lúc mua vé, Yến Nam Qua có chút nghi hoặc.“,đây là có ý gì? Phim khoa học viễn tưởng?”“Không không không, là một bộ phim về gia đình rất nổi tiếng.”Tô Mật mua một đống đồ ăn vặt.Đồ uống bỏng ngô thì không nói, nhưng hai cái bánh mì kẹp thịt[1] và hai cây xúc xích nướng.Yến Nam Qua nhìn bánh mì trong túi giấy mà cả người đều đờ đẫn.Bánh mì kẹp gì đó, anh chỉ nghe nói thôi, còn chưa từng ăn qua.Loại đồ ăn này không phải là người bán hàng rong bán trên đường phố thì cũng là ở trong một số cửa hàng nhỏ, mà những nơi đó không phải là nơi anh thường xuyên lui tới.Bình thường những lúc làm thêm giờ mà đói bụng, anh cũng chỉ là ăn mấy miếng bánh quy hay mấy cái bánh ngọt nhỏ hoặc uống chút cà phê hay gì đó.Bánh mì kẹp, bánh trứng cuộn, bánh xếp nhân thập cẩm gì đó, không bao giờ có trong thực đơn của anh.Trái lại thịt nướng thì thường xuyên ăn, nhưng cũng là đi ăn thịt nướng BBQ, còn ven đường thế này, không phải anh khác người mà là anh chưa thật sự từng ăn.Tô Mật vốn không để ý đến ánh mắt nhìn của người khác, thậm chí còn muốn mua thêm hai cái bánh trứng cuộn nữa nhưng lại sợ Yến Nam Qua nghĩ mình ăn quá nhiều.Tuy rằng đã nhìn thấy những lúc cô chật vật khó khăn nhưng hai người chẳng qua cũng chỉ là giao dịch nên ở trước mặt anh, Tô Mật vẫn muốn giữ lại một chút lòng tự trọng của con gái.Lúc một mình ăn bao nhiêu cũng không có vấn đề gì, nhưng trước mặt đàn ông thì tuyệt đối không nên ăn nhiều.Nhai một miệng thật lớn, Tô Mật hạnh phúc đến mức muốn cảm thán.Trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều làm fan hâm mộ của mì ăn liền, đã khiến cô phát ngán rồi.Thật ra cô cũng có tự mình nấu ăn, nhưng không hiểu sao vẫn là nguyên liệu đó, cách thức nấu ăn đó mà lúc ăn lại ra mùi vị khác, thậm chí sau khi ăn còn ôm lấy nhà vệ sinh, nên dần dần cô cũng từ bỏ.
Chỉ có trứng luộc là cô học được, nhưng cũng không phải hoàn toàn dựa vào chính cô canh nồi, mà là dùng dụng cụ luộc trứng, thời