Edit: Ry
Gần đây phòng thí nghiệm đang được bí mật xây dựng đằng sau viện điều dưỡng.
Dự tính thì đến tháng 7 nó sẽ chính thức trở thành một trong những viện phụ.
Bắt đầu từ năm có một nhà nghiên cứu cấp cao phản bội tổ chức chạy trốn, thành quả nghiên cứu dưới tên QW cũng mãnh liệt tuột dốc.
Từng viện phụ bị niêm phong, lần lượt bị những trận hỏa hoạn quét sạch.
Như thể có ai đó đang theo dõi bọn họ.
Một trong những viện trưởng mới nhậm chức, cũng chính là Verheydt, đã phái người điều tra nguyên nhân vụ cháy, nhưng đều không thu hoạch được gì.
Bốn tòa nhà mà không để lại một chút dấu vết.
Dù là vân tay hay máy giám sát, thậm chí một sợi tóc cũng không phát hiện được.
"Chào ngài."
Cốc Nghi tưởng đối phương là người cấp trên phái tới, lập tức đứng thẳng: "Ngài tìm tôi có việc gì không? Viện trưởng...!Không có ở đây sao?"
Gã đi tới trước mặt Cốc Nghi, trong đôi mắt vẫn là nụ cười ấy.
"Muốn nhờ cậu giúp một việc."
Nửa tháng trước, lại có một phòng thí nghiệm bốc cháy, ngọn lửa nóng bỏng lan ra từ kho dữ liệu, cứ thế điên cuồng đốt tới kí túc xá nhân viên và phòng làm việc của viện trưởng.
Nơi đó lại vừa hay thuộc quyền quản lý của Verheydt.
Rơi vào đường cùng, gã buộc phải dời một lượng lớn sinh vật vũ trụ tới nơi khác.
003 đã trở thành vật thí nghiệm gần năm năm, nó là đối tượng nghiên cứu trọng điểm, tiếc là đám nhân viên nghiên cứu kia quá ngu, không có một chút tiến triển nào.
"Có thể dẫn tôi tới gặp 003 một chút không?"
Verheydt còn xích lại gần Cốc Nghi, hô hấp của gã như có như không rơi trên tai anh: "Cốc tiên sinh."
Cốc Nghi hơi nhíu mày.
"...!Được." Anh âm thầm kéo giãn khoảng cách: "Ờm...!Viện trưởng đi đâu rồi?"
"Ở ngay trước mặt cậu đây."
Mái tóc vàng của Verheydt rất thu hút ánh mắt, lại phối hợp với vóc người cao gầy cùng với khuôn mặt điển trai đủ để phái nữ mê mẩn.
"Chúng ta vừa đi vừa nói được chứ?"
Gã lịch sự dùng tay làm động tác mời.
"Viện trưởng Trần đã có tuổi, mấy hôm trước lại tái phát bệnh cũ nên đã về nhà nghỉ ngơi.
Cấp trên tạm thời phái tôi tới hỗ trợ đảm đương chức vụ viện trưởng.
Tôi vẫn chưa quen chỗ này lắm, về sau có chuyện gì tôi có thể tìm Cốc tiên sinh không?"
"Chuyện đó...!Ngài cứ gọi tôi Cốc Nghi là được, gọi là tiên sinh có hơi kì quái.
"Ha ha ha, Cốc Nghi đúng là một người rất thú vị." Verheydt cười: "Nghe nói nhân viên xuất sắc nhất của nơi này là cậu."
Cốc Nghi bất ngờ được khen ngợi, bỗng thấy hơi ngượng ngùng.
"Thiện Văn làm tốt hơn tôi nhiều." Anh gãi tai: "Tôi chỉ là thân với chúng nó hơn chút thôi."
Thời khắc bọn họ bước lên đồng cỏ, nguyên một đám sinh vật ngoài hành tinh xám xịt trốn vào trong bụi rậm.
Trước kia là bởi vì 003 ghen, không cho phép chúng nó lại gần.
Giờ là vì gã đàn ông tóc vàng kia.
003 đang nằm trên tảng đá giữa con suối nhỏ, nó nghe thấy tiếng Cốc Nghi gọi mình, nâng mắt định nhảy tới.
Sau đó nó nhìn thấy một sợi dây thần kinh lấp đầy dơ bẩn, nhơ nhớp tàn ác vô cùng.
003 đã gặp gã.
Con người này đã luôn đứng cách lồng thủy tinh theo dõi nó,