Edit: Ry
Lúc Cốc Nghi mở mắt ra, hơi ấm bên cạnh vẫn chưa tan, nhưng người nằm đó không biết đã đi đâu.
Ngón tay thon dài vươn tới, đặt lên đệm giường, nắm lấy rồi lại buông ra, như thể không đành lòng để những ấm áp ấy trôi mất.
Trong bóng tối, Cốc Nghi lựa chọn nhắm mắt lại.
Khi tỉnh lại lần nữa thì đã là sáng hôm sau, Cốc Nghi mở cửa phòng, trên bàn có đặt một bát cháo cùng với một cốc sữa bò vừa được hâm, tiếc là không thấy bóng dáng Kỷ Trạch.
Cốc Nghi của tuổi 19 đã cùng Kỷ Trạch sống bên nhau một thời gian như vậy.
Xem như là thời kì hòa bình lâu nhất của họ.
Một ngày ba bữa, Kỷ Trạch sẽ thay đổi các món nấu cho Cốc Nghi ăn.
Lúc ấy Cốc Nghi không biết Kỷ Trạch chính là 003, chỉ coi gã như một người bạn vừa quen, giờ ngẫm lại, cái cục đen thui đó xuống bếp lại quen tay hay việc như vậy, e là cũng không hề dễ dàng.
Cốc Nghi ở đây cũng chỉ thân với Tứ Mộc, anh rất thích cặp mắt sáng trong xinh đẹp của Tứ Mộc.
Bày biện trên lầu hai ấm áp hơn lầu một rất nhiều, trên ban công đặt vài chậu cây, kệ đựng đồ có hai bình tưới nước một lớn một nhỏ, cùng với một cái bể cá pha lê trống không.
Cốc Nghi đi đến trước cửa phòng ngủ, gập ngón tay, định gõ cửa hỏi bọn họ đã ăn sáng chưa.
Còn chưa kịp gõ thì anh đã nghe thấy những âm thanh khiến mình đỏ mặt tía tai.
"...!A...!Đau..." Trong giọng nói mềm mại ẩn chứa tức giận: "Em bảo đau mà! Người...!Người phụ trách...!Anh...!Ưm...!Anh lại...!Lại giả vờ như không nghe thấy..."
Dù cho hiệu quả cách âm của căn phòng rất tốt, nhưng Cốc Nghi lại đứng ngay ngoài cửa, vẫn nghe được thấp thoáng từng tiếng rên vụn vỡ.
Khuôn mặt lập tức đỏ bừng, máu trong người như thể dồn hết lên trán.
Anh...!Anh...!Chưa bao giờ nghĩ rằng...!Sẽ nghe thấy cái này...
"Xuống lầu đi."
Kỷ Trạch đứng ở đầu cầu thang, cảm xúc trong mắt khó có thể phân biệt.
Gã quay đầu đi, không nhìn Cốc Nghi, bước xuống cầu thang đi vào căn phòng dưới lầu một.
Ngay cả đầu cũng không dám ngoảnh lại, Cốc Nghi vội vàng bỏ chạy.
Trong căn phòng ngủ chính trên tầng hai, Tứ Mộc cắn tay Phổ Sầm Tư, một chân thì đạp lên bụng dưới của hắn.
Đuôi mắt còn hiện lên những rặng hồng lạ thường.
Phổ Sầm Tư bắt lấy mắt cá chân trắng nõn thon gầy