Một tuần sau.
"Không có số liệu, không có bất kỳ tin tức nào." Sắc mặt Thuật Dung âm trầm, lật xem chồng văn kiện.
Kể từ khi trở lại căn cứ, cô đã tìm kiếm tất cả dữ liệu của thành phố J từ khi mạt thế đến nay, nhưng không tìm thấy gì.
Thông tin duy nhất là hai tháng sau khi tận thế, một đội đã đến thành phố J nhưng không thể quay lại, và không có tin tức gì khác.
Hai tuần sau, một đội khác đi điều tra nhưng gặp phải thi triều liền rút lui.
Cho nên, rốt cuộc hai tên 4 Sao đó đã ở thành phố J bao lâu, vậy mà không bị ai phát hiện ra! Thành phố J rất gần thành phố H...
Dị thú 4 Sao bị tên lửa gi3t chết ở thành phố H có liên quan gì đến hai tên 4 Sao đó không? Một loạt nghi vấn không thể giải thích, cũng không có bất kỳ manh mối nào, Thuật Dung hít một hơi thật sâu, ổn định tâm tình, từng chút một sắp xếp lại bản thảo.
Cuối cùng, Thuật Dung ngồi vào bàn làm việc, lấy ra một tờ giấy trắng, suy nghĩ một chút, sau đó bắt đầu vẽ hai tên 4 Sao kia dựa theo trí nhớ.
Nữ tang thi và cá sấu khổng lồ 4 Sao.
...
Leviathan? Đặt cái tên như vậy nhưng cũng chỉ là một con cá sấu khổng lồ biến dị.
Thuật Dung dừng bút một chút, sau đó vẫn viết Leviathan phía mặt sau con cá sấu khổng lồ.
Chưa biết năng lực.
Còn cái thuốc kia của Tạ Dư Trì, Tạ Dư Trì đã nhanh chóng thẳng thắn với cô rằng đó là năng lực đổi đặc biệt của Phù Chú Sư, nhưng nó cần phải tiêu hao một số thứ đặc biệt của Phù Chú Sư, nàng đã tiêu hao một nửa số đó để đổi lấy một lọ.
Nhiều nhất chỉ có thể đổi thêm một lọ nữa.
Tiêu hao một số thứ...! Thuật Dung nhớ tới tích phân mà hệ thống kia đã nói, đại khái chính là cái đó.
Luyện hóa tinh hạch cần tiêu hao, đổi thuốc cũng vậy? Không biết đây có phải là thứ mà Tạ Dư Trì cần để thăng cấp phù chú của mình hay không, nếu đúng thì có lẽ Tạ Dư Trì khá nghèo, không có nhiều tích phân.
Thuật Dung cũng không làm khó nàng đổi lần nữa, dù sao những thứ trong hệ thống kia...
Thuật Dung nhìn đồng hồ, ánh mắt tối tối, cô thật sự là không thể tạo ra được.
Thứ nguyên? Duy độ? Một thế giới khác?
Cười nhạo một tiếng, bất kể thế nào, Tạ Dư Trì vẫn là của cô.
Tuy nhiên, vẫn phải trở nên mạnh mẽ hơn.
Bất kể là thành phố L hay thành phố H, toàn bộ nước A, thậm chí cả nước B, các nàng đều có thể coi là cường giả, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Sau khi chạm trán với tang thi và dị thú 4 Sao, Thuật Dung phát hiện điều này còn lâu mới đủ.
Nếu cường giả nhân loại không thể đánh bại tang thi, dị thú, ma vật mấy thứ kia, thì sớm muộn gì căn cứ cũng sẽ bị phá hủy, và ngày tận thế theo đúng nghĩa của tất cả nhân loại sẽ đến.
Thuật Dung không tin mấy thứ kia sẽ bỏ qua nhân loại...
Nuôi dưỡng cũng có khả năng trở thành thức ăn.
Điều đó còn tệ hơn là chết.
Trong lúc vẽ sách tranh, Thuật Dung suy nghĩ rất nhiều, phân tích tại sao hai tên 4 Sao kia lại vội vã rời đi mà không giết hết các nàng, ngẫm lại, có thể là bởi vì gần thành phố H cho nên mới như vậy.
Mà bảy tên lửa đất đối đất đó...
Nhặt về một cái mạng, Thuật Dung không biết đây là may mắn đến cỡ nào.
Cô không thể mắc bất kỳ sai lầm nào, không thể khinh địch nữa.
Hẳn là Sùng Linh đã có loại nhận thức này.
Bước tiếp theo là nghiên cứu phát minh thuốc.
Thuật Dung chui đầu đắm mình trong tòa nhà nghiên cứu, sáng trưa chiều có Tạ Dư Trì mang cơm đến cho cô, mà đến 11 giờ tối cô sẽ đóng cửa tòa nhà nghiên cứu, trở về biệt thự nghỉ ngơi, 4 giờ ngày hôm sau thức dậy cùng Tạ Dư Trì.
Tạ Dư Trì đi luyện tập, còn cô đến tòa nhà nghiên cứu.
Thanh Hòa và Sùng Linh đang luyện tập đao pháp, đó là các kỹ năng cơ bản như quấn đầu ôm gáy, bổ, chém, vẩy, treo, xỏ, đâm, quét, ép, giấu, lùi, cùng với không ngừng luyện tập hoa cắt cổ tay.
Tất nhiên, Sùng Linh và Thanh Hòa sẽ không dùng trường đao của cô ấy để đối luyện, dù sao nếu cô ấy dùng trường đao thì phỏng chừng cô ấy có thể chém đường đao của Thanh Hòa chỉ bằng một đòn.
Các nàng chỉ dùng những đường đao bình thường đối luyện các chiêu thức, rèn luyện khả năng đối phó và khả năng phản ứng.
Thanh Hòa sâu sắc cảm thấy mình thích bắn tỉa từ lâu, cô xem nhẹ cận chiến, khi đối mặt với tang thi hoặc lúc đi săn thú, chỉ có bắn tỉa thôi khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Tạ Dư Trì cái gì cũng kém nên cái gì cũng luyện.
Trạng thái căng thẳng rèn luyện bản thân từng phút từng giây kéo dài trong ba tuần cho đến khi...
Tin tức thành phố Q bị hủy diệt truyền đến đến.
Hầu như toàn bộ nước A đều bị chấn động, trong số các căn cứ lớn nhỏ ở nước A, tuy căn cứ ở thành phố Q không bằng thành phố H, Z, L nhưng vẫn ở mức trên trung bình trong các căn cứ, vậy mà bị hủy diệt? Hủy diệt? Có nghĩa là gì? Nghĩa là gần như không còn người sống!
Sao có thể như thế được? Sức mạnh này mạnh đến mức nào?
Thành phố H ngay lập tức nghĩ đến cuộc khủng hoảng trong quá khứ của họ, thành phố L cũng cảm thấy đồng cảm, nhưng họ có cùng một ý tưởng —— Cần phải liên hợp lại!
Cái gì mà cạnh tranh giữa các căn cứ, con người chỉ có thể cạnh tranh nhau nếu họ có thể đánh bại những ác ma đó! Ai mà quan tâm đ ến danh tiếng, tiền tài và quyền lực nếu họ đang sống trong địa ngục, trong khói mù không biết ngày nào đó sẽ chết chứ?
Thành phố L lập tức gọi điện cho từng căn cứ, đề xuất tổ chức một cuộc họp thượng đỉnh, các căn cứ ở nước A cần đoàn kết lại để thành lập một liên minh tương trợ lớn!
Hiển nhiên thành phố H cũng nghĩ như vậy, nhưng thay vì gọi tất cả các căn cứ, họ rất chân thành gọi thành phố Z, hơn nữa, Trác Húc còn đích thân đến thăm hỏi.
Đề xuất liên hợp, thành phố H nguyện ý để thành phố Z làm chủ.
Dù sao thì, Trác Húc có thể thấy rõ ràng, thành phố L kia hiển nhiên chẳng ra gì, hơn nữa, Trương Minh Hiên rất nhỏ nhen, lần hợp tác vừa rồi không thoải mái, có lẽ tên đó đã âm thầm ghi hận thành phố H.
Là một trong ba căn cứ lớn nhất ở nước A, Trác Húc suy nghĩ rất rõ ràng, liên hợp với Thuật Dung, vi tôn thành phố Z, làm thế nào thì ông ta vẫn sẽ là lão nhị, còn có quyền lên tiếng.
Nếu thành phố L làm thủ lĩnh, thì điều đó không nhất định.
Không đề cập đến yếu tố sức mạnh, Chiến Thần là đại diện duy