『 Hoàn thành phó bản! Phần thưởng: 100 tích phân! 10 điểm kỹ năng! 』
『 Một mình hoàn thành! Nhân đôi phần thưởng! 』
『 Nhận được 200 tích phân, 20 điểm kỹ năng! 』
Tạ Dư Trì mở mắt ra, ngay lập tức nhìn thấy Thuật Dung.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, còn chưa kịp nói gì đã bị Thuật Dung ôm lấy, "Em đã ngủ rất lâu."
"...! Xin lỗi." Tạ Dư Trì chưa bao giờ ngờ tới phó bản sẽ là dạng phó bản như vậy, nàng sẽ mất trí nhớ? Hơn nữa, đó là...!Cuộc sống mà nàng mong muốn nhất...
Tạ Dư Trì không ngờ mình lại tốn nhiều thời gian đến vậy, khiến Thuật Dung phải đợi lâu như vậy.
Nàng ngẩng đầu, đòi Thuật Dung hôn một cái, "May là em yêu chị sâu đậm, nếu không thì không biết khi nào mới có thể đi ra."
"Ừm." Thuật Dung có chút vui sướng nhướng mày, mặc dù cô không biết Tạ Dư Trì đã trải qua những gì trong phó bản, nhưng cô rất hài lòng với biểu hiện của Tạ Dư Trì khi nàng tỉnh lại, "Em đã ngủ được năm ngày rồi."
"Năm ngày?!...!Cũng không tệ..." Tạ Dư Trì vốn dĩ không tin, nhưng nghĩ đến không biết nàng đã trải qua bao nhiêu năm ngày trong ảo cảnh, lại thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó trực tiếp học phù chú 5 Sao, Tạ Dư Trì cảm thấy hơi choáng ngợp trước sự gia tăng đột ngột của tích phân...!Nàng có nên đổi công pháp không nhỉ? Nhưng thời gian có thể là quá muộn...
Tạ Dư Trì làm 3 tấm phù chú 5 Sao, cố gắng ngồi dậy, "Thanh Hòa và Sùng Linh đâu?"
"Huấn luyện." Thuật Dung nói, "Khiếu Thiên đã 4 Sao rưỡi, thêm chút thời gian nữa, hẳn là có thể thăng cấp lên 5 Sao."
"Lợi hại vậy sao? Trước nay mai một nó quá." Tạ Dư Trì vỗ má để tỉnh táo lại, trước kia nàng không mở thêm thức ăn cho thú cưng, chỉ thăng cấp phù chú và những thứ khác, còn nghĩ Khiếu Thiên sẽ không thể thăng cấp nữa.
Sau đó đều xem nó như thú cưng trong nhà.
"Lâu Cư An và Trần Dật Chi cũng đang huấn luyện...!Sau đó, Liễu Thừa Giang cũng dẫn người đến, tất cả đều là tinh anh của nước B." Thuật Dung thấp giọng nói, cô không ngờ Phó Diễn sẽ lan truyền kế hoạch của cô ta, lúc đầu đúng là khiến dị năng giả khủng hoảng, nhưng khủng hoảng tới cỡ nào cũng vô dụng, về sau, bọn họ đoàn kết lại, có được ý thức quyết chiến sinh tử đến cùng.
Đây có lẽ là đầu tiên ở mạt thế, những năng lực giả này điên cuồng rèn luyện bản thân mà không có bất kỳ sự ích kỷ nào khác, đoàn kết hơn bao giờ hết.
"Nước A bất bại, nhân loại bất tử." Thuật Dung cười khẽ nói: "Có lẽ đây là trận chiến cuối cùng?"
"Hy vọng là vậy..."
Tiếp theo, việc chuẩn bị cho chiến tranh là hết sức khẩn cấp.
Tạ Dư Trì làm phù chú mỗi ngày, cố gắng lấp đầy hạn mức mỗi ngày, luyện tập kiếm pháp khi rảnh rỗi.
Thuật Dung thậm chí còn bận rộn hơn, cô vẫn giữ con rối máy kia, sau khi Lâu Cư An biết chuyện, cô ấy đã đề xuất thử sửa chữa và cải tiến con rối máy để tham gia trận chiến.
Căn cứ E của họ đã mua con rối máy này, và Lâu Cư An rất có nghiên cứu về con rối, vì vậy hai người họ ở trong phòng thí nghiệm mỗi ngày, thường thường bữa ăn được giao vào buổi sáng vẫn còn y nguyên vào buổi tối.
Trần Dật Chi có cách quản lý căn cứ và đoàn kết nhân tâm trong căn cứ rất tốt, những người thường và cấp thấp đã được khẩn cấp sơ tán đến nước B, tất cả những người còn ở nước A đều là những người có sức chiến đấu.
Anh ta luyện tập với binh lính, có bài phát biểu sau buổi huấn luyện để đoàn kết mọi người và củng cố niềm tin rằng nhân loại có thể chiến thắng!
Nhân loại là một giống loài kiêu ngạo, làm sao họ có thể cam chịu thất bại, cam chịu bị giẫm đạp dưới chân, cam tâm bị diệt vong?! Cho dù là mạt thế, đây không phải là cái cớ để họ sẵn sàng chấp nhận tất cả những điều này.
Thanh Hòa và Sùng Linh luyện tập cận chiến, Sùng Linh ngày càng trở nên thành thạo hơn trong việc sử dụng trường đao, còn Thanh Hòa vẫn còn hơi non tay với lưỡi hái của mình, vì vậy, Sùng Linh đã cùng cô luyện tập thực chiến.
Thanh Hòa giỏi bắn tỉa, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng khi Liên minh tang thi dị thú tấn công, Thanh Hòa có thể yên tâm tìm một điểm cao để bắn tỉa kẻ thù.
Nước A, nơi dường như đang phấn đấu đi lên và vô cùng đoàn kết, có lẽ chỉ họ mới biết bản thân mình đang lo lắng và bất an đến cỡ nào.
Không ai biết nước D có thể tồn tại bao lâu, và không ai biết...!Khi nào Phó Diễn sẽ tấn công.
Giống như không ai biết Phó Diễn muốn làm gì ngoại trừ bản thân cô ta.
...
"Nước D...!Đã biến mất."
Một khi tin tức này lan truyền, tất cả mọi người đều sẽ khiếp sợ.
Cứ như vậy? Biến mất? Phải biết nước D có dị thú máy, thế mà bị...!Hủy diệt chỉ trong hơn hai tháng?
Làm sao có thể? Có dị thú máy bảo hộ thế mà...
Tuy nhiên, dù khiếp sợ đến đâu cũng vô ích, bởi vì mục tiêu tiếp theo là —— Nước A.
...
"Tham sống sợ chết! Bây giờ có thể rời khỏi nước A đến nước B tị nạn! Ít nhất các người còn có thể sống thêm một thời gian...!Nếu khi chiến đấu sợ hãi cuống cuồng chạy trốn, không cần tang thi xé nát các người, tôi sẽ là người đầu tiên bắn chết các người!" Thanh Hòa đứng trên đài lạnh lùng nói: "Tham sống sợ chết, cút nhanh!"
"Nếu muốn đi! Thì đi hậu cần đăng ký!"
Thanh Hòa nói xong, đợi một lúc lâu, trong đám người có chút xôn xao, nhưng cũng có người yên lặng lui về hàng sau chạy đi đăng ký.
Mãi cho đến khi hỗn loạn dừng lại, Thanh Hòa mới hắng giọng lớn tiếng nói: "Những người ở lại, chúng ta hãy cùng nhau chống lại Liên minh tang thi dị thú!"
—— "Vâng!!!"
"Nước A bất bại! Nhân loại bất diệt!"
—— "Nước A bất bại! Nhân loại bất diệt!!!"
Mạc Thiển Kiến, Mạc Hi Văn và những người khác đứng dưới đài hét lên.
Thành phố Z coi họ không khác gì người nhà.
Thanh Hòa và Thuật Dung không chỉ là căn cứ trưởng và phó căn cứ trưởng của họ, mà còn từng là lão đại của họ, tồn tại như những thành viên trong gia đình.
Thuật Dung có thể đi hàng ngàn dặm để cứu Hạc Niên, bọn họ cũng sẵn sàng chết vì căn cứ Z.
—— "Nước A bất bại! Nhân loại bất diệt!"
—— "Nước A bất bại! Nhân loại là bất tử!!"
Được Mạc Thiển Kiến bọn họ thúc đẩy, tiếng hô ngày càng trở nên lớn hơn và có trật tự hơn, khí thế xông thẳng lên tận trời...
Trong số những dị năng giả thực lực không tồi sống sót đến tận ngày nay, người nào mà không nhiệt huyết? Ai mà không có tham vọng? Ai mà sẵn sàng thần phục lũ tang thi? Làm thịt cá cho dị thú?
Nước A bất diệt, anh dũng trường tồn!
Nhân loại bất tử!
Nhiệt huyết không tắt, bùng cháy dữ dội!
********
Khi Phó Diễn bọn chúng đang chuẩn bị vượt biển, Thuật Dung các nàng đã cảnh giác.
Thành phố H đã đem ra tất cả các tên lửa đất đối đất còn lại, sẵn sàng phát động.
Khi một đợt thi triều tiên phong leo lên bờ, hai tên lửa đối đất đã trực tiếp phóng ra, mạnh mẽ san bằng khu vực đó, sĩ khí ngay lập tức được nâng cao!
Khi đợt tang thi thứ hai leo lên bờ, đất rung núi chuyển, năm "Ngọn núi lớn" lảo đảo từng bước một tiến vào bờ, nước biển bắn tung tóe khắp nơi!
"Đùng đùng đùng, đùng đùng đùng" Tiếng súng máy truyền tới dày đặc, binh lính nâng súng máy trên xe bọc thép bắn liên tục, thỉnh thoảng kèm theo tiếng lựu đạn nổ cùng với lửa của bom cháy cháy bừng bừng...
"Grào ——"
"Grào ——"
"Khè khè ——"
So với những tang thi lảo đảo trên bờ, ma nhân bay lên như một tia chớp, nhanh đến mức thậm chí không thể nhắm vào chúng!
Không có mí mắt, chỉ có nhãn cầu khổng lồ màu đỏ lồi ra như hai quả cầu máu lớn, một cái miệng đầy răng nanh mỏng, cho dù đã chuẩn bị sẵn sàng, trái tim của những người lính cũng không khỏi run lên.
"Lui lại phía sau!"
Được lệnh, xe bọc thép lần lượt lùi lại, nhưng tiếng súng máy vẫn tiếp tục.
Ba quả tên lửa khổng lồ ở phía xa lại một lần nữa bay vút lên bầu trời, đuôi kéo ra ngọn lửa dài, chất thải màu trắng mịt mù tràn ngập không trung!
"Bùm" nổ tung!
Mây mù tan đi, khắp nơi là đống đổ nát và mảnh vụn! Tuy nhiên, rất nhanh lại xuất hiện thêm một đợt ma nhân và tang thi mới!
Cùng lúc đó, dị thú khổng lồ cũng đã đặt chân lên bờ!
"Lui lại phía sau! Tiếp tục lui lại phía sau!!!"
Năm quả tên lửa cuối cùng bay vút lên trời, đập mạnh vào dị thú khổng lồ, tạo ra một đám mây hình nấm!
Theo tiếng rê.n rỉ, hai con dị thú 5 Sao ngã xuống.
"Đùng"
"Đùng"
Hầu như không thể nhìn thấy chuyện đã xảy ra như thế nào, hai chiếc xe bọc thép đã va chạm nhau phát nổ kịch liệt.
"Thuật Dung!" Thanh Hòa nhỏ giọng nói: "Phó Diễn."
Sau tiếng nổ, một người phụ nữ mặc áo gió màu đen đứng đó, lạnh lùng quét mắt một vòng.
"Còn dị thú khổng lồ thì phải làm sao?"
Lâu Cư An tiến lên một bước, "Trần Dật Chi và tôi sẽ đi."
"Phù Phi Hành và Phù Tăng Tốc trung cấp...!10 tấm phù chú 5 Sao." Tạ Dư Trì nắm lấy một nắm phù chú nhét vào tay Lâu Cư An, "Hãy cẩn thận."
"Cô ta còn có một con cá sấu khổng lồ 6 Sao, cần phải cẩn thận." Thanh Hòa cầm lấy Barrett, vẻ mặt nghiêm túc nhắc nhở.
Liễu Thừa Giang đã xông ra cùng với những người trong căn cứ của anh ta chống đỡ tang thi và ma nhân, trận chiến chạm vào là nổ ngay!
Khi Phó Diễn nâng chiếc xe bọc thép thứ hai quăng ra ngoài, Tạ Dư Trì khống chế phù chú 5 Sao bay về phía Phó Diễn, Phó Diễn phản ứng rất nhanh, cô ta nghiêng đầu, "Ồ? Đây là nhịn không được nên ra đây?"
"Nhìn ngươi không vừa mắt thôi!" Một bóng đen đột nhiên hoàn toàn đi vào thân thể Phó Diễn, một bóng đen khác quấn lấy trên người Phó Diễn, bắt đầu giằng co với cô ta.
Đầu ngón tay Tạ Dư Trì được bao quanh bởi bóng đen, nàng cầm trường kiếm dài tấn công Phó