" Ha ha thừa tướng đại nhân."
" Vinh thượng thư, đến rồi sao?"
" Đương nhiên, đương nhiên." Lão thượng thư vừa ra ý cho gia nhân mang theo lễ vật vào trước lại cười nói: " Hoàng thượng đích thân ra lệnh đãi tiệc mừng trăm ngày của thập hoàng tử, lại dùng cả Uyễn Thượng Viên gồm năm mươi hành cung để tổ chức đủ thấy ngày này quan trọng đến đâu, hạ quan đâu thể sai sót mà đến trễ. Chỉ nhọc công thừa tướng phải đến sớm tất cả mọi người để chuẩn bị."
" Nào có, đừng nói thập hoàng tử giờ là con thừa tự của Lâm phi nương nương, chỉ cần là kim khẩu của hoàng thượng ban ra ta nhất định không dám xem nhẹ mà làm việc qua loa."
Vinh thượng thư nhìn trước sau rồi ghé đến gần tai Lâm Chương thừa tướng: " Hạ quan nghe nói ngài làm mất danh sách quan trên dưới và lễ vật?"
" Làm sao ngài biết được." Lâm Chương vừa hỏi đã liếc mắt đến chỗ ngồi của An Khương Tề trong Đại Uyễn, đúng lúc lại bị thượng thư chặn lại vẻ nghi ngờ.
" Không phải do An tướng quân để lộ tin ra ngoài đâu, thừa tướng đừng nghi oan cho ngài ấy."
" Chuyện này ngoài hắn thì ta không nói với ai, vậy người nào làm lộ chứ?"
" Chuyện là đêm qua người của An tướng quân vì thừa tướng đã cho người đi khắp nơi lấy lại tên trong danh sách, tuy nói có cẩn thận không để lộ, còn đủ loại lý do để không ai biết nhưng vẫn khiến Hà ngự sử nghi ngờ cho người tìm hiểu, vì vậy đến sáng nay mới có mấy thứ tin đồn này."
Lâm Chương tức giận: " Tên Hà Tiện Duy này đúng là ăn không ngồi rồi không có việc làm, dám đi bơi móc việc của bản thừa tướng?"
" Chỉ khiến các vị quan lớn nhỏ bàn tán một thời gian, giải quyết ổn thỏa cũng đã không khiến hoàng thượng tức giận. Yến tiệc trăm ngày của thập hoàng tử, thôi thì có nghe thấy ngài cũng đừng để ý đến, tránh lại làm hỏng việc lớn."
" Đa tạ thượng thư nhắc nhở."
" Không dám, không dám."
" Tả thừa tướng."
" Tôn công công." Tuy nói chức vị hơn người nhưng vị Tôn công công này hầu hạ bên cạnh hoàng thượng đã từ lâu, Lâm Chương khi nói chuyện cũng muốn một phần khiêm nhường: " Không biết có chuyện gì hay không?"
" Nếu mọi người đã đến đủ thì phiền thừa tướng chuẩn bị để tất cả cùng an vị. Hoàng thượng, Lâm phi nương nương, đại hoàng tử và thập hoàng tử sẽ đến ngay bây giờ."
" Hiểu rồi."
" Hoàng thượng có nói thập hoàng tử còn nhỏ không thích hợp ngửi mùi rượu, tuy nói yến tiệc nhưng tốt hơn không cần mang rượu đến."
" Không rượu...? Nhưng...!"
" Nô tài biết đến giờ mới thông báo có chút làm khó thừa tướng, nhưng là ý của hoàng thượng lại không thể tránh."
Tiệc mừng không cho mang rượu, sớm không nói muộn không nói lại lựa ngay lúc này thì hoàng thượng đúng là đang làm khó người khác: " Ta sẽ lập tức cho người thay đổi rượu ở đại tiệc thành trà vậy."
" Còn nữa."
" Còn?"
" Thập hoàng tử mấy hôm trước lên cơn sốt, thân thể còn yếu. Hoàng thượng nói không thể để hoàng tử chịu gió."
" Cái này...!"
" Biết sẽ khiến thừa tướng khó xử, hoàng thượng đã cho người đưa gấm tuyết đến. Đây là loại gấm cực phẩm, chỉ cần ngài dùng chúng cho phủ quanh Uyễn Thượng Viên gió không thể lùa vào bên trong."
" Việc này tuy nói là thế nhưng thật tình làm khó cho ta, Uyễn Thượng Viên bao gồm năm mươi hành cung, không thể nói liền có thể....!"
" Nô tài chỉ đến để truyền ý chỉ của hoàng thượng, đã làm phiền tả thừa tướng rồi." Tôn Quỳ nói rồi cúi chào liền quay lưng đi, lướt qua nơi được sắp xếp cho các vị phi tần còn nghe các nàng bàn tán vài lời không hay về việc Lâm phi độc sủng hậu cung. Hắn lắc đầu nghĩ các nàng không biết họa từ miệng mà ra? Nếu thật sự người hoàng thượng sủng là Lâm phi nương nương thì họ đã chẳng còn mạng cho đến giờ để mà nói việc không đâu, đến cùng thì hoàng thượng cũng chỉ dùng Lâm phi làm bình phong để che mắt mọi người đi.
" Tôn công công."
" Hà phi nương nương."
Hà Vỹ Linh diện