Tiểu Ninh rất thắc mắt khi nãy cô nói mình chỉ là giao cơm cho anh, nhưng gần 15 phút rồi còn chưa ra khỏi phòng của anh.
Cô ta rất tò mò nhưng vẫn không dám quấy rầy thời gian của anh, cô ta nghĩ chắc thân phận của cô cũng không tầm thường.
Mãi mê suy nghĩ thì cánh cửa mở ra, cô ta lập tức đứng thẳng dậy, thấy anh bước ra cùng với cô gái hồi nãy liền có chút hụt hẫng.
* Cuối đầu chào anh* * Sao anh ấy lại thân thiết với cô ấy nhỉ? rốt cuộc hai người đó có quan hệ gì? Cô ấy có biết rằng anh đã có vợ rồi không?*
Mộc Uyển có hơi không được tự nhiên cho lắm cô cảm thấy rất có lỗi với nữ chính a, cô không biết bây giờ họ có nãy sinh tình cảm nam nữ chưa và hiện tại cũng không nhớ tình tiết ra sao nữa!
Cô chỉ muốn tránh xa họ càng xa càng tốt nhưng bây giờ nam chính rất lạ, cô cảm thấy anh ta như đang có tình cảm với cô vậy.
Suy nghĩ ấy vừa xoẹt ngang cô liền rùng mình ớn lạnh, xoay gương mặt nhìn anh một lúc.
" Mặt tôi dính gì sao?"
"K.
.
không có!"* quay đi*
* Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu? đợi có thời cơ mình sẽ rời khỏi đây! trước tiên phải tác hợp cho nam nữ chính nhiều hơn mới được!*
" Hai ngày nữa công ty sẽ tổ chức tiệc đến lúc đo đi cùng tôi!"
" Tiệc gì?"
" Tiệc mừng công ty thành lập"
" À"
" Không muốn đi?"
" Tôi! để tôi suy nghĩ được không?"
" Được"
Anh đưa cô xuống đến cổng công ty, thấy cô đã lên xe an toàn anh mới quay người vào công ty làm việc.
Có người thì ngưỡng mộ tình yêu của hai người và cũng có vài người ghen ghét ganh tị.
Ngồi trong xe cô cứ nghĩ cách này đến cách khác, suy nghĩ muốn nổ tung cái đầu mà vẫn chưa nghĩ được cách gì.
Đang loay hoay thì có tiếng chuông điện thoại cách ngang.
" Alo mẹ!"
" Uyển Uyển con về nhà dùng cơm với gia đình nha! mẹ điện cho Tử Dạ rồi!"
" Dạ vâng!"* cúp máy*
" Bác Trần! bác lái xe chở cháu về Bạch Gia đi!"
" Vâng thưa phu nhân!"
Cô hiện tại dẹp cái suy nghĩ ghép đôi hai người họ một bên, một lúc sau thì cô cũng đã có mặt tại Bạch Gia.
" Ông nội! ba mẹ con mới tới!"
" Uyển Uyển mau đến ngồi với ông!"
" Hihi"
" Dạo này tên tiểu tử đó có ăn hiếp gì con nữa không? con đừng sợ nó! có chuyện gì làm con uất ức thì nói với ông! ông nhất định sẽ xử tên tiểu tử đó!"
" Dạ không có đâu ông! ông cứ yên tâm! anh ấy tốt với cháu lắm!"
" Hai đứa có tình cảm như vậy thì mau sinh cháu đi!"
" Phải đấy ta cũng muốn bồng cháu lắm rồi!"
* Xấu hổ* "Chuyện này bọn con chưa có dự tính đâu! dạo này anh ấy bận lắm! bọn con cũng chưa muốn có con sớm như vậy!"
" Haiz được rồi không ép cháu nữa!"
" Thôi vậy cháu