Sau khi thuyết phục được nữ chính cô rất hài lòng nên đã ăn rất nhiều món ngon ở đây, hai người cũng từ từ cởi mở hơn.
Đang ăn ngon lành thì nghe được âm thanh của anh vang lên, thì ra anh đang phát biểu, mấy cái tiết mục thế này cô rất nhàm chán nên chỉ cúi đầu ăn uống.
Ngược lại người kế bên cô lại rất hào hứng khi nghe lời phát biểu đó, ánh mắt ngưỡng mộ đó của nữ chính làm cho ngao ngán! đúng là tình yêu sâu đậm mà.
Buổi tiệc này cô thấy rất nhàm chán, lại không có mẹ chồng cô đến nữa, khi nãy cô cũng đã đi chào hỏi ông nội cùng anh một tiếng rồi.
Hiện giờ cô rất muốn về nên trong đầu bắt đầu suy nghĩ lấy cái lý do gì cho phù hợp.
* A nghĩ ra rồi* kéo nhẹ tay anh
" Tôi muốn về nhà!"
" Vậy tôi đưa em về"
" Không cần đâu! buổi tiệc còn chưa kết thúc, anh là chủ không nên về trước khách như vậy? anh cứ ở lại đi! anh có thể kêu người chở tôi về nhà mà!"
"Tôi đưa em về!"
" Tôi nói anh không hiểu sao? với lại tôi về một mình có sao đâu chứ?"
" Tôi không yên tâm!"
" Cái gì mà không yên tâm chứ! anh cứ ở đây tiếp khách đi, vậy nha tôi ra ngoài trước đợi xe!"
Để anh không từ chối nữa, cô liền nhanh chân bước ra ngoài, trước khi đi còn không quên ra tính hiệu ok cho Tiểu Ninh.
Cô muốn về nhà chỉ là một phần, phần còn lại là muốn cho hai người có thời gian trao dồi tình cảm với nhau hơn.
Thấy cô bướng bỉnh như vậy, anh cũng đành chìu theo thôi chứ biết sao giờ! anh nhắn cho tài xế một tiếng rồi mới yên tâm.
Suốt bữa tiệc anh cùng với Tiểu Ninh cứ tiếp rượu người này đến người khác , tựu lượng anh rất cao, nhưng Tiểu Ninh lại khác, hiện giờ cô ấy đã say rồi.
Anh là một người nhớ dai, lúc trước anh có chở Tiểu Ninh về một lần nên vẫn nhớ đường, nhưng khi đỡ Tiểu Ninh lên xe anh lại thấy Dương Quân đang đi lại đến chỗ anh, đầu anh liền suy nghĩ đến cái gì đó rồi nhếch mép một cái.
" Nè cho tớ giang về một đoạn đi! được không Bạch Tổng!"
" Được!"
" Cảm ơn nha! *mở cửa xe ra* A ai đây! Tiểu Ninh, đây là thư kí nhỏ của cậu mà!"
" Ừm!"
" Cậu định làm gì với cô gái say chứ! chẳng phải cậu nói chỉ xem Mộc Uyển là vợ thôi sao! bây giờ lại ngoại tình với thư ký của mình!"
" Nói nhảm đủ chưa?"* Giục chìa khoá cho anh ta*
" Nè cái gì đây! chẳng lẽ..!"
" Đoán đúng rồi! lái đến đường X tòa nhà A nhà cô ta ở đó! tôi đi trước!"
" Nè cái tên kia! tôi đâu phải tài xế của cô ta đâu chứ! phiền phức thật đấy!"
Anh giải quyết mớ hỗn độn này liền nhanh chóng gọi xe lại rồi lên xe về nhà, hiện giờ cô đã nằm ngủ miên mang ở phòng rồi, và đơn nhiên cô cũng khoá chặt cánh cửa ấy rồi.
Sau khi đến nhà, anh liền bước đến tìm hình bóng của cô, đứng trước cửa nhưng cửa